Welcom to [A]nimal [F]amily
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >

Go down 
3 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next
Tác giảThông điệp
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:39 pm

E sẵn sàng Buông tay a ra ..........


Thực sự phải buông thôi........Bởi vì e đã mệt nhoài.....Bước chân e nặng trĩu ...... Cánh tay đã mỏi nhừ......Theo những ngày tháng chạy theo cái bóng của a.....!~

Và h đây e đã tự nhủ với mình rằng e đã sẵn sàng rồi....Sẵn sàng cho cái việc mà e nghĩ e sẽ chẳng bao h làm được đâu....... Đó là buông tay và ra đi.....!~

Cái cảm giác mất mát này đã làm e thực sự đau đớn......hằn học và bật khóc......Những giọt nước mắt mặn chát và cay nồng xộc lên sống mũi, tuôn sâu vào tận từng thớ thịt trên cơ thể........Đau và nhức.....Như hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm.....!~


Nhưng có mấy ai hiểu cho e?

Buông tay a ra là sẽ không nắm tay a nữa......cũng nghĩa là mất đi chỗ dựa....Như thế e sẽ ngã, nhìn e ngã a có xót xa không?


Buông tay a ra nghĩa là không còn có a.......là mất đi a.....mất đi cái hơi thở của những ngày qua......có lẽ sẽ chết trong cái nỗi đau đang dày vò bản thân.......Nếu e chết a sẽ khóc chứ? ^^


Buông tay a ra ......nghĩa là khi e quay sang bên cạnh để tìm kiếm 1 bờ vai,1 vòng tay trong cái mùa đông giá rét này thì e sẽ chỉ nhận được sự trống trải và hơi lạnh mà thôi.......A sẽ chạnh lòng khi e co ro chứ?


Buông tay a ra.....là để a ra đi.....A sẽ rời xa e....không còn là của riêng e,sẽ không bao h được nhận cái linh thiêng mà con người ta gọi là tình yêu của a nữa.....A sẽ đem cho người khác đúng không?


Từ bây h......


E sẽ học cách chịu dựng 1 mình.......những nỗi đau, những trăn trở

E sẽ học cách bước đi 1 mình.......không có chỗ dựa nào cả.........


E sẽ học cách tự đứng bằng đôi chân, bằng sức lực của chính e.....


Sẽ lấy những khỏang cách ngắn ngủi được bên a làm động lực...... E sẽ không cô độc trong những kí ức đấy đâu.....!~


Sẽ có 1 ngày a quay lại và nắm lấy đôi bàn tay này chứ?


Sẽ có 1 ngày a giật mình và a sẽ đuổi theo e chứ?

Sẽ có 1 ngày a nhận ra a không thể sống mà không có e chứ?

Sẽ có 1 ngày nào đó a hiểu rằng a đã làm tổn thương e chứ?


Khi đó.........a hãy tự nhủ với mình rằng e buông a ra để a đi tìm hạnh phúc thực sự của mình và e đã đau đớn biết chừng nào khi nhận ra rằng hạnh phúc ấy không ở nơi e....!


E biết mà, cái j vốn không thuộc về mình thì sẽ chẳng bao h là của mình cả......Nhưng e vẫn cố chấp nghĩ rằng mọi cố gắng của mình sẽ xoay chuyển tất cả.......E ngốc lắm mà.....!~.~


Hết rồi

Tấ cả đã kết thúc

Như 1 giấc mơ thật dài vậy



E sợ rằng phải sống trong cái quay cuồng của hạnh phúc hôm wa......


Sợ lắm những đêm nhớ a.......nước mắt lại ràn rụa .......lại choàng tỉnh sau những cơn ác mộng về a.....


Sợ lắm khi mà đau đớn của e hoà cùng với nhớ thương......để mỗi lần nhớ thương vô vọng lại là 1 lần đau đớn đến xé lòng.......


Hạnh phúc là gió cứ phảng phất........


Hạnh phúc là cỏ mềm xanh mướt dưới chân ai đó........


E muốn là gió


Nhưng e vẫn mãi là cỏ dại


Đừg dẫm lên e nữa


Đừng dẫm lên hạnh phúc của e

Hạnh phúc ấy mong manh dễ vỡ lắm......

hãy cho nó chút bình yên........

Cỏ của e đau và mệt mỏi.....


Cứ như thế này cỏ sẽ chết mất.......!

E sẽ nhớ bao nhiêu cái cảm giác đc a ôm trong lòng và cảm nhận hơi ấm của a.....Nó làm e mềm nhũn, làm e tan chảy trong niềm hân hoan rằng a đang là của e.....


E sẽ nhớ từng lời nói iêu thương và ngọt ngào nơi a......A có nhớ không? Có nhớ đã nói chỉ cần e iêu a thì a làm cái j` cũng được?


Tại sao lại cho người ta hy vọng rồi lại tứơc lấy nó?


Tại sao lại cho người ta hạnh phúc rồi lại rời bỏ hanh phúc ấy khi mà nó chưa 1 lần trọn vẹn?

Tại sao?


Tại sao lại như vậy?

Nói nữa nói mãi cũng chẳng bao h biết được câu trả lời đâu .........Nhưng ít ra bây h e cũng đã có đủ can đảm để đối diện với chính mình rồi.....Nhìn a buớc đi và ngửa mặt lên trời cho nước mắt chảy ngược vào lòng nhé......!~


E đã buông tay rồi đấy.....A đi đi....!~
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:39 pm

Ngày đó, một ngày xa xưa năm đó tôi nhớ hôm ấy xe hư nên tôi đến trường trể . Vì tính lười học nên tôi chẳng thèm vào lớp nữa . Ghé qua quán cóc bên đường cạnh trường , vì đang là giờ học nên quán vắng hoe . Vừa ngồi xuống thì bóng T. cũng bước vào , cô bạn học cùng lớp . Tuy học chung một lớp nhưng hai đứa chưa hề nói chuyện với nhau . Nhìn thấy tôi T bước lại với nụ cười duyên trên môi . -Sao Q còn ngồi đây ? cúp cua hả -Còn T thì sao cũng bắt chước Q hử Tôi làm bộ nói vậy chứ T là một học sinh giỏi có tiếng của trường - Xí tại xe đạp bị nổ bánh nên T mới đi trể chứ bộ Đôi má T ửng hồng vì e thẹn, T cúi mặt xuống không thèm nhìn tôi . T rất đẹp, tuổi 16 nàng đẹp như một nụ hoa vừa hé nở, ánh mắt buồn như một hồ thu " Mắt em đẹp tựa mùa thu" "Làm anh ngớ ngẩn học ngu như bò " Tôi nhìn T đăm đăm làm nàng thêm e thẹn đôi má càng ửng hồng làm tim tôi thêm tê tái . T cất tiếng đánh thức giấc mộng du của tôi -Ê đang nghỉ gì mà thừ người ra thế - Q đang thả hồn vào mộng trước một thiên thần quá xinh đẹp T cúi gầm đầu xuống để cho mái tóc huyền che kín nỗi e thẹn . Thì bỗng nhiên tiếng chuông tan giờ học vang lên để cho nàng có cớ trốn vào lớp . Nhìn theo dáng T tôi thầm cám ơn chiếc xe đạp nổ bánh và tự trách mình đáng ghét lắm Q ơi ! Rồi từ ngày ấy tôi và T gặp nhau nhiều hơn, nhiều lần tôi bắt được nàng đang nhìn trộm tôi làm lòng tôi rộn rã một niềm vui . Thời gian thấm thoát qua mau, tôi còn nhớ một chiều thu lá rụng sau giờ tan học, tôi thấy T đi bộ một mình phía trước tôi trên con đường phủ đầy lá khô , những chiếc lá khô đã chết tự hôm nào trên mặt đường như một cuộc tình vừa đoạn kết . T bước đi chầm chậm tay ôm ghì những cuốn sách vào ngực, vừa cúi đầu vừa bước đi tà áo trắng và mái tóc huyền bay nhè nhẹ theo cơn gió thu . Một hình ảnh thơ mộng nhất trong đời học sinh mà tôi chưa hề nhìn thấy . Hôm nay mùa thu lại đến, một mình trên con đường vắng, lá vàng rơi như thuỏu nào nhưng trước mặt tôi không còn hình bóng của T, của một ngày xưa yêu dấu . Hình ảnh ngưo`i bạn gái lại hiện về trong niềm nhớ . Ngày ấy T 16 cho hồn anh điên đảo, lúc T buồn anh cũng buồn theo, lúc T vui anh cố trót nụ cười ... Ôi những dấu tích của một kỷ niệm đẹp, những hình ảnh không bao giờ xoá tan, những ước mơ còn vụng về của tuổi 16 của tuổi mới biết yêu và vừa biết buồn ......của một thời đã qua
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:39 pm

Vậy là đã xa trường rồi ...nhỉ ? Vậy là cũng xa chuyện tình học trò của chúng ta.Thật lòng là .. rất buồn , buồn lắm .Mình cũng biết là sẽ không bao giờ còn gặp nữa vì hai đứa hai phương trời xa lắm .
Mình vẫn nhớ ngày đầu mình gặp ấy ,đó là ngày đi thi hsgt ,trước đó mình và ấy cũng đâu có biết nhau ,mình nhớ vào buổi tối ,cả đoàn kéo nhau đi chơi ,lúc qua cầu NL mình mệt quá nên dừng lại ,bạn bè thì đi nhanh mình chẳng thèm đuổi nữa , mình vịn tay lên thành cầu ,nhìn xuống dòng nước ,buồn! .Chợt ngoảnh sang nhìn thấy ấy cũng như mình ,đang nhìn xuống dòng sông ,lặng lẽ :
"Ơ hình như nó cùng đội với mình ,...phải không nhỉ "
Nhưng mình cũng không thèm hỏi ,ngẩng lên cũng thấy ấy đang nhìn mình ,mình thấy ngại rồi quay đi tiếp tục nhìn xuống dòng nước ,suy nghĩ. Sao tối nay đêm ĐH thật buồn ,không hiểu vì sao. Và có lẽ nó cũng buồn như tình yêu lặng thầm của chúng ta sau này vậy ,phải không ấy .
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:40 pm

Vẫn như mọi năm ngày 8/3 năm nay tôi - một cô bé chưa có mảnh tình vắt vai nào chẳng lấy gì làm thât vọng khi không có quà hay hoa hoet của một tên trái dấu nào. Hơn thế nữa tôi còn tự an ủi bản thân bằng cách mua cho mình một đống đồ phụ kiện mà tôi thích. Chiều hôm ấy trôi qua chẳng có chút gì đặc biệt hoặc gây sốc cả.Cho đến khi ...sau khi thao giảng ở trường về mệt phờ cả người lại ngồi vào máy và tay thì vẫn tay táy đăng nhập yahoo. Vừa lên nhìn thấy cái nick con bạn hồi cấp 2 ngày trước sáng nhảy bổ vô chat.Nhưng chỉ được đôi ba câu bỗng dưng con bạn biến mất thay vào đó một anh chàng lạ hoắc tự nhận mình là anh của con bạn đó nhảy vào chat. Khi đầu cứ ngỡ con bạn trêu mình tôi chửi nó té tát nhưng sau bằng mọi lí lẽ dẫn chứng anh ý đã thuyết phục được cái tôi bướng bỉnh và bắt đầu từ đó chuyện của tôi xảy ra thay đổi toàn bộ cái tôi của một thời xa xưa ....qua cai mạng yahoo...khó tin nhỉ
Còn nữa , đi ngủ đã post thử xem ai coi thì kể tiếp không thì thôi!
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:41 pm

Anh yeu! Thanh Pho chieu nay mua nhieu lam, long em lai man mat buon, cach day may ngay cung trong cai hom mua lon the nay, em va anh dang o that gan nhau nhung trai tim cua chung da chia 2 loi nga.
Anh tu Ha Noi vao Sai Gon, vay ma anh chang he den tham em, tu cai hom anh noi anh se vao day, tim em lai tro nen dau nhoi vi noi nho anh, em cu ngo minh da quen anh vay ma chi la vi mot loi hua hen vu vo cua anh da lam cho em bao dem mat ngu, em nho anh tuong chung nhu không the chiu noi. The nhung anh da không giu loi hua voi em, anh da cho em song trong su hy vong va cho doi va cuoi cung anh cung roi bo em ma ra di.
Em không biet chuyen gi dang xay ra voi anh, em không biet anh nghi gi khi ma anh lai hanh dong nhu vay.Em da khoc that nhieu de roi nhan lai tu anh mot cau noi:' hay quen anh di '.Trai tim em nhu chet di khi biet minh da mat anh, em da mat anh that roi.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:41 pm

Hôm nay, lại một hôm nữa,lại một ngày nữa trôi qua, và lại một lần nữa...em nghĩ về anh...Mọi thứ dường như cứ để dòng đời cuốn đi mãi.......đã lâu lắm rồi.....đã quá lâu rồi....chợt đến hôm nay...em lại thấy cái cảm giác ấy trở lại.Cảm giác đợi chờ, rồi tiếc nuối, rồi hơi nhói lòng, rồi thấy nao nao.....
Có những ký ức sao mà con người ta không bao giờ có thể xóa đi trong tiềm thức mình...dẫu biết rằng nếu giữ lại sẽ chỉ càng khiến cho mình đau thôi..nhưng mà cuộc đời nó vẫn cứ là như thế...
Hôm nay, em tới trường....em lại lên chuyến xe ấy...vẫn giờ ấy...nhưng có cái gì đã thay đổi....vì năm tháng đã đi qua...thật nhanh...Chuyến xe ấy không có anh!.....em ghét cảm giác khi không đạt được cái gì mình muốn....Nhưng dù sao em cũng thật bướng bỉnh....em đã bắt mình phải quên...phải quên đi...quên mãi mãi...nhưng rồi trong những năm tháng này....em không thể thanh thản....
Chuyến xe hôm nay thật vắng...và đi thật nhanh.....khiến cho những ký ức hiện về cũng thật ít ỏi...nhưng cũng thật buồn....
Cái Mp3 vẫn đeo trên tai....vẫn vang vang từng lời bài hát " Chuyện tình lá gió"....Câu chuyện đó vu vơ, anh nhỉ?....Như chúng ta.....mà có lẽ chỉ giống như em thôi.....Tình yêu của em đc trao cho anh qua đôi mắt....liệu anh có biết không nhỉ?...liệu anh có nghĩ về em như em vẫn nghĩ về anh?....em không biết đâu.....thật đau khổ vì EM KHÔNG BIẾT ĐÂU....
"....Lá vẫn cứ lặng im không nói
Gió vẫn ghé vừa qua như muốn
nếu chân bước ai đi rồi hồn đã đi rồi
Trái tim đã lạnh giá, giá băng sẽ không nghe gì nữa đâu...."
Anh sẽ không quay về...và em cũng thế....em sẽ không quay lại chuyện đã qua rồi...nhưng em vẫn sẽ phải ngoảnh lại....trong những phút giây yếu lòng....để em phải nhớ một điều....em đã yêu thật lòng một người.....yêu với tất cả trái tim và lý trí....nhưng không mù quáng.....
Những mộng tưởng về anh sẽ chấm dứt....khi thời gian chữa lành vết thương của em....nhưng anh à...bây giờ em vẫn đau...vẫn thấy buồn khi nhớ lại nụ cười của anh...vẫn thấy cô đơn trên mỗi chuyến xe buýt....vẫn thấy ngẩn ngơ khi nhớ ngày xưa lúc anh đứng cạnh em...lạ thật anh nhỉ?....nhưng mọi thứ nó cứ như thế đây..em không thể làm tổn thương trái tim mình thêm chút nào nữa...
Người ta nói "Một khi bạn đã yêu...những gì trong tâm trí bạn có thể mãi ra đi...nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.." Người ta nói thật đúng....phải không anh?
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:42 pm

Ai cũng nói tuổi này ko phải là tuổi để yêu.. Đúng thế.. những gì Poko cảm nhận trong topic này ko phải là tình yêu.. Đơn giản chỉ là những xúc cảm đầu đời.. bất chợt cảm nhận thoáng wa... như một cơn gió..
Năm ngoái.. chính xác là tháng 11 năm ngoái.. gần ngay lễ 20/11.... lần đó.. anh mới biết đc mặt nhóc sau gần 10 tháng chúng ta chat với nhau trên mạng..Tình cờ.. Ngẫu nhiên... Nhóc nhớ cái cảm giác hôm ấy.. trong nhóc có 1 chút gì đó hạnh phúc...
Tối.. anh và nhóc cùng nhau treo băng rôn.. Lúc đầu còn có mấy người bạn phụ, lát sau đi hết trơn... để mình nhóc và anh ở lại.. Nhóc đứng dưới cái thang mà lòng cứ sợ sợ.. Sợ anh té...Bất giác nhóc nhìn lên.. Nhóc thấy anh đang nhìn xuống và mỉm cười.. Ấm đến lạ..
Rồi thì việc treo cũng đã xong...Lúc xuống, loay hoay phụ cô dán chữ.. Nhóc thấy tay anh chảy máu.. Nhóc lo quá trời.. Chạy đi kiếm bông băng.. Anh lại cười.. Ơ.. sao tên này khoái cười thế nhỉ?? Nhóc cũng mỉm cười..
Sau lần đó anh và nhóc gặp nhau nhiều hơn.. Nhóc biết anh đang rất buồn.. Vì.. có ai đó đã ko hiểu anh.. Quay lưng với anh..
Anh nói cho nhóc nghe nhiều việc lắm.. Rất nhiều.. Lúc trước nhóc đâu nuốt nổi âm nhạc... Nhóc cho rằng nó thật nhàm chán.. Anh giải thích rồi thôi.. Vậy mà nhóc đã nghiện thứ nhàm chán đó hồi nào chẳng hay....
Thứ gì đến rồi đến lúc nó đi.. Anh đi như cơn gió.. Lẳng lặng thoáng qua đời nhóc 1 cách vô hình.. Nhóc ngốc.. Chỉ cười để những gì đau buồn mãi chỉ là hoài niệm...
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:42 pm

Mưa...hay là nước mắt...
Gió...hay là hơi thở...
Mây...hay là những giấc mơ...
Để hôm nay...trái tim tan vỡ...như mặt kiếng thủy tinh...

Tin...để rồi thất vọng...
Cười...để rồi đau đớn...
Kỉ niệm...còn gì để nhớ...
Để hôm nay...nước mắt cạn khô...như cây lá mùa đông...

Yêu...để làm chi?
Nhớ...để làm gì?
Để rồi nuối tiếc tháng năm trôi...
Thà chưa gặp thì hơn...

Người đối với ta ra sao thì ta sẽ đối với người như thế....
Người quên ta thì nhất định ta cũng sẽ quên người...
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:44 pm

Định nghĩa tình yêu

Diane Ackerman từng nói: “Mọi người đều thừa nhận tình yêu thật tuyệt vời và vô cùng cần thiết nhưng chưa một ai định nghĩa được tình yêu là gì”.

Câu chuyện kể rằng vào thời của Oliver Cromwel, ở nước Anh có một đôi trai gái rất yêu nhau. Chàng trai là một người lính trẻ, vì phạm tội nên đã bị xử tử hình tại tòa án binh. Thời khắc chuông rung báo hiệu giờ giới nghiêm của thành phố sẽ chính là lúc anh ta bị đưa ra pháp trường. Ngày hôm đó, người vợ chưa cưới của anh cũng trèo lên tháp chuông. Và chỉ vài tiếng trước giờ thi hành án cô đã tự treo mình trên quả lắc của chiếc chuông khổng lồ.

Giờ giới nghiêm đã điểm nhưng không gian thật im ắng, không hề nghe thấy bất kì tiếng động nào, dù là nhỏ nhất phát ra từ phía tháp chuông.

Khi lính của Cormwell tìm đến nơi để tìm hiểu nguyên do thì cô gái đã chết. Tất cả mọi người, ai cũng rất cảm động trước sự hi sinh của cô cho người yêu.

Đó mới đích thực là tình yêu! Tôi từng nghĩ vậy.

Khi mới có bạn gái, tôi luôn muốn chứng minh kiểu tình yêu tận tâm tận lực, hy sinh tất cả với cô ấy. Nếu cần thiết tôi cũng sẽ treo mình lên tháp chuông và chết vì cô ấy. Nhưng cô ấy chưa bao giờ muốn tôi bày tỏ tình yêu bất diệt theo cách đó.

Cô ấy chỉ cần tôi ngồi bên giường bệnh của cô sau ca phẫu thuật và nói những lời động viên cổ vũ.

Cô ấy chỉ cần tôi ôm và cùng khóc với mình khi cha cô ấy qua đời.

Tôi chỉ được yêu cầu là tạo ra những khoảng riêng nhiều nhất có thể cho cả hai và chắc chắn rằng trong các kế hoạch của tôi có sự hiện diện của cô ấy.

Và từ những hành động nhỏ như vậy, tôi đã học được thế nào là tình yêu. Tình yêu là sự bắt đầu từ những điều gì giản dị và thực lòng nhất.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:44 pm

Ước mơ đẹp

Cô bé vẫn mải mê gấp những ngôi sao giấy bé nhỏ vì cô tin vào truyền thuyết cổ: Khi gấp đủ một trăm ngôi sao nhỏ đem tặng cho người mình yêu quý thì một điều ước của người đó sẽ thành sự thật.

Cô bé không muốn người bạn trai của mình mãi trầm lặng, cô muốn thấy những nụ cười, những niềm vui trong ánh mắt người bạn trai ấy. Thời gian trôi đi, túi sao nhỏ của cô càng ngày càng nhiều và cho đến một ngày kia, ngày cô sẽ phải rời xa các bạn để theo gia đình, cô gái quyết định mang cả túi sao đủ màu sắc đến cho người bạn trai như một món quà tạm biệt trước lúc đi xa.

- Tối nay nhiều sao quá! - Cô bé nói, mắt sáng ngời - Cậu hãy ước điều gì đó đi!

Cô nói thật nhẹ nhàng như chờ đợi. Cậu bạn trai khẽ mỉm cười mở gói quà và nói:

- Chúc những điều hạnh phúc nhất sẽ đến với cậu, người bạn thân yêu nhất của mình!

Cô bé giật mình, đôi mắt nhòa đi, giọng như khóc:

- Tớ muốn nghe điều ước dành cho cậu cơ!

Bỗng cô nhận ra ánh mắt kia thật sự như đang cười và phản chiếu cả một bầu trời sao đang mong muốn cho cô những điều tốt đẹp nhất. Cô vội vàng thầm ước đôi mắt đó, nụ cười đó mãi mãi theo cô.

Có những ước mong đôi khi không hề vĩ đại, nó thật bình dị, thật chân thành và rất thật. Đôi khi niềm vui, hy vọng của người khác cũng chính là niềm hạnh phúc bất chợt đến trong tim ta và, không phai mờ theo năm tháng.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:45 pm

Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đời

1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.

2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.

3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.

4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.

5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.

6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.

7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?

8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cuộc sống phong phú và đa dạng của bạn.

9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.

10. Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:45 pm

Lá thư yêu thương

Khi còn bé, tôi rất say mê những câu chuyện cổ tích. Chúng theo tôi vào cả những suy nghĩ mộng mơ của tuổi mới lớn. Trong các câu chuyện thần tiên đó luôn xuất hiện những chàng hoàng tử dũng cảm, những nàng công chúa xinh đẹp với những câu chuyện tình cảm lãng mạn. Thế là tôi bắt đầu tìm kiếm cho riêng mình một chàng hoàng tử hào hoa, nghĩa hiệp như thế trong cuộc sống đời thường.

Dường như việc tìm kiếm một chàng hoàng tử hoàn hảo khó khăn gấp trăm lần việc tìm được một người bạn trai thân thiết. Với tôi, những bạn trai trong lớp đều là những cậu bé chỉ biết hứng thú với trò chơi của con nít hơn việc tỏ ra là một người hùng lãng mạn. Còn những anh học lớp trên tôi phần lớn lại quá thực tế, không chút lãng mạn.

Tôi cũng có hẹn hò một đôi lần, tuy nhiên không ai hợp với tôi cả. Lũ bạn gái vẫn thường bảo tôi kén chọn. Họ cảnh báo rằng nếu tôi cứ khó khăn như thế, thì đến khi ra trường, tôi vẫn không có được một chàng trai của riêng mình ngoài cậu bạn Jo.

Tôi và Jo làm bạn với nhau từ khi còn bé xíu, nên hiểu nhau rất rõ. Khi tôi buồn phiền hay giận dữ, khi tôi sợ hãi hay lo âu, cậu ấy luôn biết cách làm tôi an lòng. Khi tôi có chuyện buồn, đơn giản chỉ là bị điểm xấu, bị mẹ mắng hay thất vọng về những buổi hẹn hò để tìm kiếm chàng hoàng tử của mình, Jo là người lau nước mắt cho tôi, kể tôi nghe những câu chuyện cười và thế là mọi nỗi buồn biến mất. Mỗi khi tôi có chuyện vui, thì chính cậu ấy là người đầu tiên tôi chia sẻ. Chúng tôi thân nhau lắm, đến độ tình bạn ấy trở thành một phần hiển nhiên, một phần không thể thiếu của cuộc sống.

Một đêm, khi đang ép mình phải ngủ, tôi bỗng nhận ra một sự thật, sự thật mà tôi sợ nhất đã xảy đến. Tôi đã yêu Jo. Tôi đã yêu người bạn thân nhất của tôi. Tôi không biết nói sao, không biết phải làm sao. Trái tim tôi như ngừng đập khi nhìn vào tấm hình hai chúng tôi đang cười đùa - tấm hình mà tôi vẫn để trên bàn học từ trước tới giờ.

Jo là người mà tôi không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu, vậy mà giờ đây trái tim tôi bỗng nói với tôi rằng điều đó là sự thật. Tôi không thể lý giải được lý do vì sao, chỉ đơn giản là trái tim tôi đã tìm thấy một nửa của mình. Tôi có nên nói với Jo điều ấy... Hay nên để mọi chuyện tự nhiên, phẳng lặng như từ trước tới giờ... Tôi ngồi bật dậy, lấy một tờ giấy và bắt đầu viết. Tôi viết cho Jo một lá thư, nhưng tôi biết mình sẽ không bao giờ đủ can đảm đưa cho cậu ấy.

Những ngày sau đó, tôi thật khổ sở khi phải giáp mặt Jo. Tôi không biết phải làm sao, nhưng không thể bình thường với cậu ấy, không thể nghịch phá cùng cậu ấy như trước được nữa. Chắc Jo cũng bất ngờ trước điều đó, vì có bao giờ tôi giấu cậu ấy điều gì đâu.

Những lúc ngồi vu vơ một mình, tôi chợt nhận ra rằng mình đang nghĩ đến Jo, đang nguệch ngoạc viết tên cậu ấy trên bàn. Những tâm sự ấy tôi giấu kín trong lòng cho đến một ngày tôi nhận được một bức thư - thư của Jo:

Casey thân, Ngay từ khi mới gặp nhau, mình biết rằng chúng ta sẽ mãi mãi là bạn tốt. Cậu đã luôn bên mình những lúc vui, lúc buồn hay cả những khi đau khổ. Chẳng bao giờ cậu để mình phải buồn, phải cô đơn một mình. Cậu chính là nguồn động viên lớn nhất của mình.

Casey à! Mình luôn nghĩ về cậu, luôn nhớ đến cậu ngay cả khi chúng ta gặp nhau. Mỗi lúc nhìn cậu cười vui, mình thật hạnh phúc biết bao. Khi nhìn cậu khóc trên vai mình, mình còn đau đớn hơn chính bản thân cậu nữa. Hình ảnh về cậu luôn giúp mình hoàn thiện bản thân, nhắc nhở mình phải thật xứng đáng để luôn là niềm tin và là chỗ dựa tinh thần của cậu. Mình thật chẳng biết phải diễn tả tất cả như thế nào, nhưng mình biết rằng trái tim không bao giờ nói dối, và trái tim mình đang nói rằng - mình rất... yêu cậu.

Hơn cả người bạn thân nhất của cậu, Jo

Đọc xong lá thư của Jo, tôi cười trong hạnh phúc mà nước mắt tuôn rơi bởi những gì Jo viết cũng là những gì tôi viết cho cậu ấy mấy đêm trước đây. Tình yêu đã đến với tôi như thế, bằng một cách không ngờ nhất và với một người không ngờ nhất. Chẳng cần phải tìm kiếm ở đâu xa xôi, bạn hãy nhìn xung quanh mình xem, biết đâu bạn sẽ nhận ra một tình yêu hằng mong đợi đang ở ngay bên cạnh mình đấy.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:45 pm

Yêu đơn giản chỉ là...

Một tình yêu nhỏ đơn giản chỉ là - hãy đọc hết cái này :).

Là bạn đã bắt đầu thích 1 ai đó mà chưa dám nói ra vì sợ người kia chưa chắc đã thích mình.
Tất nhiên là 1 tình yêu nhỏ chỉ dành cho 1 cô gái nhỏ mà thôi.

Bạn thích yêu 1 ai đó mà có thể cãi nhau với bạn hoài mà không chán
Nó cũng chỉ đơn giản là khi bạn muốn nhìn người đó 1 lúc mà không dám.

Mỗi buổi sáng thức dậy người đầu tiên bạn chợt nghĩ tới là người ấy.
Đơn giản là bạn đã bắt đầu cảm thấy 1 số rắc rối đang đến.
Đơn giản là khi phải đi xa bạn cảm thấy lưu luyến... Và bạn đã yêu 1 chút rồi đó!

Tình yêu đơn giản là khi bạn nhớ tới người ấy muốn gọi điện, gọi xong mà chẳng biết nói gì.
Đơn giản là gọi điện không biết nói gì mà chỉ muốn nghe thấy giọng nói của người đó.
Đơn giản là ghi nhớ từng lời nói của người đó
Đơn giản cũng chỉ là muốn giới thiệu tất cả những gì mình có cho người đó xem.

Khi bên cạnh người đó bạn thờ ơ rồi khi xa cách bạn lại đi tìm kiếm.
Đơn giản là chẳng biết nói yêu thế nào cả... (chẳng đơn giản tẹo nào).
Đơn giản chỉ là có những chuyện mà chỉ 2 người hiểu mà không ai có thể hiểu được.
Đơn giản là nhìn ảnh người đó mà bạn cười như chưa bao giờ được cười mà không hiểu lí do tại sao.
Đơn giản khi nghe người đó hát mà bạn cứ nghe đi nghe lại mãi mà không chán.
Đơn giản là khi đi ngoài đường bạn nghĩ tới người đó bạn phá lên cười, mọi người tưởng bạn bị hâm... Có khi nào bạn đã bắt đầu hâm vì một ai đó chưa?
Đơn giản là bạn thích bị gọi là hâm.

Tình yêu đơn giản là bạn yêu cả nhưng cái xấu của người đó, vì nếu không có cái xấu đó thì người đó không còn là người mà bạn đang yêu nữa.

Và cuối cùng là bạn làm cái này cho ai đó thì đó là bạn đang yêu đó.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:46 pm

Tình yêu của anh tôi

Trước cây thông xanh mơn mởn, tràn trề sức sống, anh đã kể lại câu chuyện tình của mình. Anh và chị sống với nhau rất hạnh phúc.


Tình yêu của anh và chị đang độ nồng nàn thì một tai nạn giao thông bất ngờ đã cướp đi người yêu thương nhất của anh.

Mấy năm sau đó, anh vẫn ở vậy chẳng hề mơ màng đến ai, anh chỉ một mình đơn côi. Anh từ chối hết tất cả những đám mà bạn bè mai mối. Tro xương của chị đươc đựng trong một cái hộp. Anh chị vẫn luôn ở bên nhau. Anh đặt chị trên bàn viết cùng với những cuốn sách anh đang đọc. Với anh chị như vẫn còn đang sống.Anh thường thủ thỉ nói chuyện với chị trong hộp. Anh tin là chị sẽ nghe được những lời anh tâm sự

Thời gian thấm thoát thoi đưa. Đến ngày giỗ tròn năm năm của chị, anh bưng hộp tro xương lên đồi thông ở ngoại thành cách nhà không xa.

Thông mã vĩ mọc kín núi, kín đồi. Đang là tiết xuân, hai bên con đường nhỏ dẫn lên đồi thông nở đầy những bông hoa màu đỏ xen màu vàng, màu trắng. Lên đến lưng chừng đồi thông, chọn một chỗ đất đẹp, anh đào một cái hố trên thàm cỏ mịn như nhung. Nhẹ nhàng, anh đặt vào hố một cây thông con thân to bằng ngón tay cái, rồi anh mở nắp hộp thong thả rắc tro xuống cái hố mới đào. Một dòng tro màu trắng xám chảy xuống hố như dòng nước. Sau đó, anh gạt đất trên miệng xuống hố. Khi lớp đất màu nâu đã giữ cho cây thông non đứng vững ở trong hố, anh nhìn cây thông non mới trồng, lặng đi hồi lâu. Anh thì thầm:"Anh sẽ thường xuyên đến với em".

Mưa xuân lất phất như giăng mùng. Những hạt mưa bụi li ti đã tắm mát cho cây thông non. Anh lại thầm nói:"Mưa xuân đấy em ạ! Em thật hạnh phúc".

Anh trở về trong mưa, lòng vô cùng vui sướng.

Cây thông ngày một lớn. Mỗi lần đến thăm cây thông, từ xa, anh như nhìn thấy chị đang đứng chờ anh trong lùm cây xanh ở một góc công viên. Gió thổi váy áo bó sát người vào người chị. Chị mỉm cười trách yêu anh"anh đến chậm thế".

Chẳng bao lâu, đất quanh gốc cây thông đã ngã màu xanh rêu rồi dần dần hoà cùng màu xanh của thảm cỏ và cả cánh rừng thông.

Mùa hè đến, những cơn mưa rào hối hả trút xuống. Sau những cơn mưa, anh lên ngay đồi thông vun thêm đất cho cây. Cành lá nhẹ đong đưa dường như chị đang xúc động lắm, không nói nên lời. Anh nhớ khi còn sống, lúc có điều gì xúc động là chị không nói thành lời. Lúc ấy anh thường dịu dàng nói với chị: "Em uống một chén trà đi! Rồi thong thả nói cho anh nghe".

Cây thông lớn rất nhanh, lá ngọn có màu xanh rất đặc biệt khác hẳn những cây khác. Nhiều lúc, anh đã nhìn ra dáng vóc của chị từ cây thông. Anh hiểu đó chỉ là ảo giác. Nhưng khi bừng tỉnh thì đó lại là một cây thông đang độ sung sức, cành lá sum suê, tư thế dáng vóc rất mĩ lệ, nó toát ra cái phong thái của chị thuở sinh thời. Khi trời nắng lâu ngày, ngày nào cũng như ngày nào, anh thường mang cái bình nhựa xuống ao sen dưới chân núi xách nước lên tắm cho chị. Nhìn dòng nước trong vắt ngấm vào lòng đất, anh thầm thì nói nhỏ: "Em khát lắm phải không? Em thong thả mà uống nước đi!".

Trong mắt anh, dáng cây thông đã thể hiện một dáng người. Điều này chỉ có anh nhìn thấy. Vào độ gió thu về, lá thông reo vi vu, anh như thấy chị rất hào hứng, cành lá cứ rung rinh như cất lên tiếng nói thủ thỉ bên tai anh. Anh cứ đứng vậy nhỏ to tâm sự với chị.

Thế rồi, một sự lạ xuất hiện. Chị hiện về. Chị mặc bộ váy màu xanh lá thông. Anh chạy đến dang hai cánh tay ôm lấy chị vào lòng. Anh cảm thấy mùi thơm dìu dịu toả ra từ da thịt chị.

Mái tóc của chị như mơn man lên má anh. Anh nghe thấy chị nói:
- Anh đừng đến thăm em nữa!

Nước mắt anh lăn dài trên má,anh hỏi:
- Sao vậy em? Em không yêu anh nữa sao?

Chị lắc đầu nói:
- Không phải vậy, em rất yêu anh.

Anh nói:
- Em đã từng nói yêu anh mãi mãi. Sao bây giờ em lại nói thế?

Nước mắt ròng ròng chị nghẹn ngào nói:
- Mấy năm qua, anh đã luôn ở bên em. Nhưng anh ơi,âm dương cách biệt, dù sao thì chúng ta cũng không chung sống cùng nhau được. Em muốn anh hãy tìm một cô gái khác mà kết bạn nơi trần thế.

Anh bảo:
- Sao em lại nói với anh như vậy? Hay là em đã thay lòng đổi dạ?

Chị khóc nức nở nói:
- Anh thấy không? Rễ của em đã cắm sâu vào trong đất rồi. Rời khỏi đất em không sống được. Anh hãy đi tìm một cô gái khác đi. Đó là tâm nguyện của em. Em chúc phúc cho anh.

Anh bỗng thấy trong lòng trống trải quá chừng. Những cành lá sum suê cứ như vuốt ve trên má anh...

Một thời gian sau anh đến thăm chị. Lần này, đến thăm chị, anh không đến một mình mà cùng đi với một người con gái xinh đẹp, dáng vóc giống chị. Cây thông bỗng đong đưa cành lá, lá thông cất tiếng reo vi vu. Ánh mắt trời đậu vào từng kẽ lá nhấp nhánh như những nụ cười hân hoan. Trước cây thông xanh mơn mởn, tràn trề sức sống, anh đã kể lai câu chuyên tình của mình...

---

Câu chuyện tình trên thật là buồn và đôi khi có thể nó không thể có thực trong cuộc sống đời thường. Nhưng điều đó không quan trọng mà điều quan trọng nhất là sau khi đọc xong câu chuyện trên ta sẽ hiểu thêm về nhiều giá trị đích thực trong tình yêu và cuộc sống. Đó là những giá trị sẽ mãi mãi tồn tại cho dù thời gian có đủ sức mạnh để xóa nhòa đi tất cả. Xin hãy sống , hãy yêu và hãy mơ ước đến những điều tốt đẹp nhất trên đời này đến với tất cả mọi người.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:46 pm

Yêu - từ A đến Z

A - (Absolutely amaze) - Luôn chứng tỏ sự tôn sùng tuyệt đối của bạn với đối phương. Hãy để họ biết điều đó qua những cách cư xử "không giống ai" của bạn. Bạn yêu chính bản thân người ấy, dù họ là ai. Tránh coi những hành động yêu thương của đối phương như điều nghiễm nhiên phải có.

B - (Believe) - Tin tưởng vào bản năng của mình. Hãy làm bất cứ điều gì bạn muốn làm cho người ấy, đơn giản chỉ vì bạn thích. Tình cảm là tự nhiên, đến và đi theo sự mách bảo của con tim. Lí trí không có sức mạnh gì trong vấn đề yêu cả.

C - (Cuddle) - Âu yếm. Đó là một hành động hết sức bình thường mang hai người lại gần nhau hơn và thấy ấm áp hơn.

D - (Discover) - Khám phá những cử chỉ và hành động yêu mới để chuyện yêu thêm phần thú vị. Gửi tin nhắn yêu thương trên bảng thông báo chung của gia đình, gửi tặng nàng một bản tình ca qua đài, hay gọi điện cho nàng chỉ để nói "Anh yêu em".

E - (Entice) - Lôi kéo nàng vào cuộc với thử nghiệm mới trong chuyện "yêu". Rập khuôn một kiểu sẽ khiến cả hai nhàm chán. Sự mãn nguyện của hai người luôn là tiêu chí hàng đầu.

F - (Flirt) - Tán tỉnh. Đừng cho rằng khi đã có được nàng thì không cần phải "thả mồi bắt bóng" nữa. Đôi khi giả vờ như còn đang ở giai đoạn đầu của yêu đương cũng là điều thú vị.

G - (Gaze) - Nhìn say đắm vào mắt đối phương và nhẹ nhàng gửi thông điệp yêu đến họ mà không phải nói lời nào.

H - (Have) - Có một bữa tiệc tình yêu giữa hai người nhân kỷ niệm ngày nói lời yêu hay vào dịp sinh nhật nàng chẳng hạn. Nhạc, ánh nến và bữa tối là tất cả những gì nàng cần khi ở bên bạn, trong những giây phút lãng mạn thế này.

I - (Indulge) - Nuông chiều những khát vọng của đối phương. Hãy viết những điều bạn muốn lên một tờ giấy và bí mật bỏ vào ví của nàng/chàng. Bạn sẽ thấy ngạc nhiên đấy.

J - (Joke) - Vui đùa bên nhau là những giây phút khó quên nhất, hài hước khi bên nàng sẽ giúp bạn ghi được rất nhiều điểm. Nhưng nhớ đùa có giới hạn nếu không bạn sẽ gay go khi "đùa thành thật".

K - (Kiss) - Những nụ hôn có thể thay thế cho mọi lời nói hoa mĩ, bay bổng. Đặc biệt là một nụ hôn chúc ngủ ngon.

L - (Love) - Yêu bằng cả trái tim và tâm hồn. Cả hai sẽ được trải qua những giây phút tuyệt vời với người mình yêu chân thành. Đừng quên yêu chính bản thân mình bạn nhé, đó cũng là một văn hoá khi yêu.

M - (Massage) - Giúp chàng massage ngay tại nhà để quên đi những căng thẳng và mệt nhọc hàng ngày. Nếu có thể, hãy làm người yêu bất ngờ bằng những ngón nghề bạn học được. Thêm chút dầu thơm sẽ khiến mọi chuyện trở nên vô cùng hoàn hảo.

O - (Offer) - Nấu bữa sáng cho chàng, dù chỉ là trứng và bánh mì. Đó sẽ là một khởi đầu tuyệt vời cho ngày mới.

P - (Pretend) - Giả vờ bạn là một người yêu rất say mê. Hãy nghĩ xem mình đã bỏ qua không làm những gì, và giờ sẽ cố gắng đền bù. Hoặc không hãy thử nghĩ xem cuộc đời bạn sẽ thế nào nếu thiếu anh/cô ấy để trân trọng hơn những gì mình đang có.

Q - (Quote) - Trích dẫn một bài thơ, một lời bái hát hay lời hay ý đẹp trên tấm thiệp để gửi đến người bạn yêu. Người ta sẽ hiểu được cảm giác của bạn chính xác là thế nào.

R - (Remember) - Nhớ lấy những điều nhỏ nhất. Tôn trọng mọi sở thích của đối phương. Kỉ niệm sẽ đẹp nếu ta biết gìn giữ và tôn trọng chúng.

S - (Slow) - Những điệu nhảy chậm rãi dưới ánh nến và nền nhạc du dương sẽ khiến bạn trở thành hoàng tử bạch mà trong lòng nàng mà chẳng cần phải quá mất công.

T - (Try) - Thử những cách yêu khác thật nhẹ nhàng và cẩn trọng. Mọi sự khởi đầu đẹp sẽ hứa hẹn một kết thúc có hậu.

U - (Uncover) - Đừng che giấu cảm xúc hay suy nghĩ của bạn. Trò chuyện luôn mang lại những hiệu quả mà đến chính bạn cũng không ngờ tới. Hãy để cảm xúc được bày tỏ dưới ánh sáng của sự yêu thương và trân trọng.

V - (Lời hứa) - Đừng quên hứa hẹn và hãy thực hiện lời hứa. Những lời hẹn ước luôn cần có trong tình yêu.

W - (Watch) - Ngắm nhìn ánh hoàng hôn hay bình minh cùng với người bạn yêu. Lên đường đi dã ngoại với nàng vào một ngày nghỉ đẹp trời bạn nhé.

X - (Xplore) - Khám phá những giấc mơ lãng mạn của bạn. Ngay lập tức thực hiện giấc mơ ấy thật ngoạn mục với nàng để chúng có thể trở thành hiện thực.

Y - (Yearn) - Luôn khao khát được âu yếm, được ôm người ấy trong vòng tay để có cảm giác nàng luôn bên bạn.

Z - (Zzzzzzzzzz) - Hãy ngủ ngon trong vòng tay của người ấy và mơ đến những giấc mơ đẹp. Hai bạn có thể học cách có cùng nhịp thở với nhau. Lúc đó hai người đã thực sự là một.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:47 pm

Tình yêu là cốc nước trắng

Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra một câu hỏi:

- Đố bạn Tình yêu là gì...

Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:

- Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một ly rượu vang và một ly champagne.


Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén đầu tiên. Anh ta nói:

- Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao...

Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn hương vị ban đầu.

Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói:

- Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người.

- Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn tình yêu không như vậy.

Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói:

- Tình yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.

Anh ta lại uống ly champagne.

- Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được.

Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên.

- Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ!

Tình yêu là cốc nước trắng.

Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to.

Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.

Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng...
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:47 pm

Giải thích và thấu hiểu

Ngày thi đầu tiên của học kỳ thứ nhất, tôi hoàn thành bài thi sớm nên quyết định gọi cho anh.

- Em tan học sớm. Anh ghé đón em được không?

- Được. Chờ anh 5 phút.

- 5 phút á? Nhà anh nằm kế bên trường em mà?

- Nhưng anh phải chuẩn bị...

- Rồi. Nhanh lên nghen anh.

2 giờ trưa, nắng chói chang. Tôi đứng dưới tán cây và tự quạt mát cho mình.

5 phút trôi qua mà vẫn không thấy bóng dáng anh đâu. Tôi bực bội liếc xem đồng hồ đeo tay.

10 phút... anh vẫn chưa tới... hổng lẽ anh gặp tai nạn gì sao?

15 phút... cuối cùng anh cũng xuất hiện.

- Sao anh tới trễ quá vậy?

Dường như anh không bận tâm đến vẻ khó chịu của tôi, trả lời tỉnh bơ:

- Ờ...anh... đang xem tivi.

- Xem tivi? Sao anh không tắm rửa hay ăn uống gì đó luôn trước khi ra đây?!?

Tôi không biết phải nói gì hơn ngoài câu cay cú đó. Tôi không nhận lấy chiếc mũ bảo hiểm mà anh đưa sang, chỉ đứng đó trân mắt nhìn anh giận dữ.

- Anh xin lỗi.

Đó là lần đầu tiên anh nói tiếng "xin lỗi" với tôi.

Anh là dạng con trai không bao giờ nói tiếng "xin lỗi" với một người con gái.

Tôi nhìn anh. Cơn giận nguôi dần. Im lặng, tôi cầm lấy mũ bảo hiểm và ngồi lên xe.

Anh luôn luôn là như thế, không một lời giải thích, không phân trần, không cãi cọ. Điều duy nhất anh làm là... nói lời xin lỗi. Nhưng với tôi, mọi chuyện không thể đơn giản được giải quyết chỉ bằng một lời "xin lỗi".

Tôi chưa bao giờ yêu cầu anh giải thích. Anh thú nhận, đó là lần đầu tiên anh nói tiếng xin lỗi với một người con gái. Vậy đã đủ. Nhưng mà, từ đó về sau, khi anh nói "xin lỗi" thì tôi hiểu rằng điều đó có nghĩa là: "Em đừng nói nữa."

Đến lần xin lỗi thứ 59, tôi bật khóc.

- Anh sẽ không phải nói lời xin lỗi với em lần nào nữa đâu. Khi mà anh không thể thay đổi, em cũng không thể cho anh cơ hội mãi được. Thật tuyệt vọng khi nghĩ rằng mọi chuyện có thể khác đi.

Anh ôm lấy tôi và nói câu xin lỗi thứ 60.

Anh không hiểu cảm giác của tôi. Vẫn không cho tôi bất kỳ lời giải thích nào cả. Tôi chợt thắc mắc, phải chăng anh đang giấu tôi điều gì đó.

- Có chuyện gì xảy ra với anh thời gian gần đây vậy?

- Không có gì.

- Nhưng anh trông lạ lắm.

- Đâu có đâu.

- Anh có thể cho em một câu trả lời nào khác được không? Anh có hiểu rằng em rất lo lắng và bất an. Anh còn xem em là bạn gái của anh nữa không?

- Anh xin lỗi.

- Em không muốn nghe anh nói tiếng xin lỗi.

Rồi tôi cúp máy. Và anh không hề gọi lại. Tôi nghĩ, có lẽ chúng tôi nên... chia tay thì hơn.

... anh nói xin lỗi lần thứ 99...

Kể từ lần đó, tôi không gọi điện cũng không đến tìm anh nữa. Thỉnh thoảng tôi nhận được những cú phone lạ. Nhưng lúc bắt máy, đầu dây bên kia lại không lên tiếng. Có lẽ đó là anh. Tại sao anh không nói gì cả?

Một tháng sau, tôi nhớ anh quay quắt. Không thể cưỡng được, tôi ghé sang trường tìm anh.

- Xin lỗi, hôm nay XOXO có đến lớp không?

- Mình e là cậu ấy bỏ học rồi.

- Hả? Tại sao lại vậy? Anh ấy nghỉ học lúc nào?

- Cậu ấy không đến trường hơn một tháng nay rồi.

- Ơ... cám ơn bạn.

Một tháng?? Có chuyện gì vậy. Tôi phóng về nhà và gọi ngay cho anh.

"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin vui lòng để lại lời nhắn sau tiếng bíp"

Gọi số nhà cũng không có người bắt máy. Chẳng lẽ gia đình anh chuyển nhà? Thật không thể tin được, anh hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của tôi mà không để lại bất kỳ dấu vết nào. Tôi bắt đầu thấy quẫn trí.

Bất ngờ điện thoại tôi reo vang. Là đứa bạn thân của tôi, đồng thời là "tiểu đệ" của anh.

- Ê, bà đang ở đâu vậy? XOXO nằm viện rồi.

- Thật sao?

- Phải, anh ấy đang ở bệnh viện Z. Bà tới ngay đi.

- OK.

Tôi phóng như bay đến bệnh viện, hỏi số phòng rồi chạy ào lên.

Anh nằm đó, tái xanh và bất động. Chỉ đưa mắt nhìn tôi không nói.

- Chuyện gì xảy ra cho anh vậy? Sao anh không liên lạc với em?

Anh vẫn không trả lời.

- Hãy trả lời em đi... sao anh không nói gì hết vậy?

Có giọt nước mắt lăn dài trên má và anh dồn hết chút sức tàn còn lại trong cơ thể để nói với tôi một câu...

- Anh xin lỗi.

Và rồi anh nhắm mắt lại vĩnh viễn.

- Đừng đùa nữa... tại sao lại nói xin lỗi em... đừng... đừng xin lỗi, anh hãy mở mắt ra đi... trả lời em đi...

Tôi gục xuống bên giường và khóc như mưa.

- Tại sao anh chỉ nói lời xin lỗi?... tại sao anh không giải thích cho em hiểu? em không tha thứ cho anh đâu... hãy mở mắt ra nhìn em này... em van anh, mở mắt ra nhìn em đi...

Đó là lời xin lỗi thứ 100.

Anh thật sự chưa từng rời bỏ thế giới này. Anh vẫn hiện về trong những giấc mơ của tôi. Vẫn cười đùa với tôi và vẫn gọi tôi hai tiếng "bé iu"... có điều... anh không cần nói tiếng xin lỗi với tôi thêm lần nào nữa.

Một tháng sau, mẹ anh đến tìm và đưa cho tôi một chiếc hộp, trong ấy đựng 100 tấm ảnh của anh. Mỗi bức ảnh là một câu chuyện, là lời giải thích muộn màng cho những điều tôi vẫn luôn thắc mắc.

Lần thứ nhất, Bé iu ạ, anh thật lòng không cố ý đến trễ. Nhưng ngay khi bước chân ra khỏi nhà, trái tim anh nhói lên đau đớn và khiến anh quỵ ngã. Căn bệnh quái ác vẫn hành hạ anh hằng ngày. Nhưng anh đã hứa với em thì anh nhất định phải đến và anh đã đến rồi. Chỉ là... anh không đủ can đảm nói với em sự thật. Hãy tha lỗi cho anh!

Lần thứ hai...

Lần thứ ba...

Lần thứ 100, Bé iu ạ, anh thật lòng không muốn bỏ em ở lại một mình trên thế giới này đâu. Nhưng phải thế thôi, có lẽ Thượng Đế không muốn cho anh cơ hội được nói tiếng yêu em. Không cho anh cơ hội được nắm tay em trong ngày cưới. Em là người con gái đầu tiên anh nói lời xin lỗi. Và cũng là người con gái đầu tiên anh muốn được sống cùng trong cả quãng đời còn lại. Hãy tha lỗi cho anh vì đã không thể ở đó để mang lại hạnh phúc cho em... hãy hứa với anh đi... em đừng khóc. Anh không muốn em phải rơi lệ vì anh đâu... yêu em rất nhiều. XOXO.

Tấm hình cuối cùng chụp anh trong bệnh viện. Mặc dù anh trông rất yếu nhưng nụ cười nở trên môi anh tươi tắn hơn bao giờ hết.

Làm sao tôi không khóc cho được? Khi mà, vào lúc anh cần đến tôi nhất... tôi lại không có ở đó. Tôi ôm tấm ảnh vào lòng, nước mắt rơi lả chả khi tôi thì thầm với linh hồn anh.

- Em xin lỗi.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:48 pm

Hãy ngỏ lời yêu trước khi quá muộn

Eric là anh chàng mà các cô nàng trong trường trung học đều mơ ước.

Cathlyn là một trong những cô nàng nổi tiếng nhất trường. Cô xinh đẹp, thời trang và cực kỳ hấp dẫn.

Carol là một cô gái giản dị, không có gì nổi trội. Cô chỉ là một trong số các nữ sinh bình thường có mặt khắp nơi trong các trường trung học.

Cathlyn và Carol đều yêu Eric say đắm.

Cathylyn không cần làm bất cứ điều gì để tạo sự chú ý. Trong mắt Eric, cô quá đủ lôi cuốn rồi.

Carol thì ngược lại. Cô không hẳn là xấu xí; thật ra trông cô rất vui vẻ và dễ thương. Nhưng cô không phải là một nữ cổ động viên xinh đẹp quyến rũ. Những gì cô có thể đem đến cho Eric chỉ là tình yêu và sự quan tâm.

Như phỏng đoán của tất cả mọi người, Eric chọn Cathlyn.

Eric bảo Carol chỉ là một cô gái tầm thường và xấu xí. Điều đó khiến Carol thấy tổn thương nghiêm trọng.

Đời là thế.

Nhưng, Carol không chấp nhận bỏ cuộc. Cô muốn chứng minh cho Eric thấy rằng sắc đẹp không phải là tất cả.

Vậy là, Carol lao đầu vào học. Cô nhanh chóng lọt vào danh sách những học sinh xuất sắc nhất trường. Và các anh chàng ngày trước vốn không thèm để mắt đến cô nay đều quay sang cưa cẩm cô. Trái tim cô lại không quên được Eric.

Mỗi ngày, cô đặt vào hộc tủ của Eric một đóa hồng nhung cùng một lời nhắn:

"Em thực sự rất quan tâm đến anh, luôn luôn là như thế"

Trong khi đó, Eric không hạnh phúc như anh ta đã tưởng. Cô bạn gái Cathlyn nhanh chóng bỏ rơi anh để chạy theo một anh chàng đẹp mã khác. Sự đời là thế. Anh quay lại tự hỏi bản thân: "có phải ngày trước mình đã chọn lầm người rồi không?" Và anh hiểu ra mình đã đần độn đến thế nào khi chỉ biết say đắm với vẻ đẹp bên ngoài. Anh thấy hối hận. Thu hết can đảm, Eric tiến đến bên Carol, quỳ trước mặt cô và nói:

- Hãy tha lỗi cho anh, Carol. Em có muốn trở thành bạn gái của anh không?

Trước sự kinh ngạc của mọi người, Carol từ chối. Cô chỉ nhẹ nhàng nói với Eric thế này.

- Anh vừa trải qua một mất mát lớn. Em không muốn anh phải đối diện với điều đó thêm một lần nữa.

Eric không hiểu ý nghĩa trong câu trả lời của Carol nhưng anh chấp nhận quyết định của cô. Vậy là, họ trở thành bạn thân của nhau, cùng nhau chia sẻ mọi thứ.

Kể từ đó, mọi người thấy Eric bắt đầu thay đổi. Anh trở thành một con người mới, tốt đẹp hơn. Tất cả cũng nhờ Carol. Cô quan tâm đến anh bằng một thứ tình cảm mà chưa người con gái nào trước đó từng đối xử với anh. Những cô gái khác chỉ nhìn thấy ở Eric vẻ ngoài bảnh bao, còn Carol, cô đón nhận Eric chính là Eric, với tất cả tình yêu mà cô có.

Mỗi ngày, Carol vẫn không quên đặt một bông hồng nhung vào hộc tủ của Eric với cùng một lời nhắn gửi: "Em thực sự rất quan tâm đến anh, luôn luôn là như thế."

Một ngày kia, Carol không xuất hiện ở lớp. Một tuần trôi qua, Carol vắng mặt. Lúc đầu, Eric nghĩ rằng cô đang đi chơi xa với gia đình. Không phải cô từng nói sẽ đi Hawaii đó sao?!?

Nhưng, thêm một tuần nữa vẫn không thấy bóng dáng Carol đâu, Eric bắt đầu lo lắng. Rồi anh nhận được điện thoại từ bệnh viện thành phố. Họ báo rằng Carol đang hấp hối.

Từ đầu, Carol không muốn nói với Eric về căn bệnh ung thư của mình. Cô không muốn anh phải bận tâm về cô. Nhưng vào những giây cuối đời, cô mong mỏi được gặp Eric một lần sau chót.

Eric phóng ngay đến bệnh viện. Nước mắt lưng tròng khi anh trông thấy cô ốm yếu nằm đó, xanh xao và mỏi mệt.

- Tại sao em không nói với anh? Tại sao em lại giấu anh chuyện này?

Carol âu yếm nhìn Eric, cố nở một nụ cười thật nhẹ nhàng.

- Khi em nói với anh ngày trước rằng em không muốn anh phải đối diện với một mát mát khác, chính là em muốn nói đến sự việc này. Ngày đó, em không nói anh biết bởi vì em không muốn anh phải lo lắng. Em chỉ muốn có được những ngày cuối đời thật vui vẻ bên anh mà thôi.

Eric nức nở:

- Em không thể rời bỏ anh được. Anh sẽ ra sao nếu không còn em nữa?

- Anh sẽ sống như anh trong hiện tại. Đừng quên rằng lúc nào em cũng ở bên cạnh anh. Hãy vui hưởng và sống thật hạnh phúc anh nhé. À, còn một điều này nữa.

- Gì vậy em?

- Em yêu anh.

Thế rồi Carol đi.

Một tháng. Eric chỉ ở bên Carol một tháng, nhưng cô ấy đã thay đổi toàn bộ cuộc đời anh bằng một cách không ai lý giải nổi. Sử dụng tình yêu của chính cô. Eric ở lại, đau đớn và ân hận.

Chúng ta cũng vậy. Thỉnh thoảng, ta không nhận ra ai mới là người quan tâm đến ta thật lòng. Cho đến khi họ rời bỏ ta. Cho đến khi ta mất họ vĩnh viễn. Để rồi ta chỉ còn biết ôm hận.

Hãy thổ lộ tình yêu của mình với người mà bạn yêu. Đừng im lặng, bởi vì có thể bạn sẽ đánh mất họ mà chưa kịp thốt ra lời nào.

Tình yêu là khi chúng ta chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để nói với một người rằng ta yêu họ biết chừng nào.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:49 pm

Đừng rời bỏ người bạn yêu...

Câu chuyện bắt đầu với một anh chàng tên Paul và một cô nàng tên Ella.

Cả hai đang là sinh viên đại học.

Một ngày hè, cả hai gặp nhau lần đầu tiên trên sân bóng rổ của trường. Ngẫu nhiên, họ được xếp chơi chung một đội. Hôm đó cả hai đều rất vui.

Lúc về, Ella giả vờ hỏi mượn điện thoại của Paul rồi gọi vào máy mình. Thế là cô có số của Paul. Sau đó, Ella gửi tin nhắn cho Paul, giả vờ như mình nhầm số. Paul trả lời lại. Ella lại gửi tiếp tin nhắn khác. Cứ thế, họ nhắn tin qua lại. Từ nhắn tin, họ chuyển qua gọi điện. Từ nói chuyện trên điện thoại, họ hẹn hò gặp nhau. Và rồi tình yêu đến với họ lúc nào không biết. Cả hai những tưởng, họ sẽ ở bên nhau cho đến cuối đời. Tình yêu của họ sẽ là vĩnh cửu.

Nhưng ba má Ella thì không nghĩ vậy. Họ phản đối. Họ cho rằng Paul không xứng với Ella và rằng chuyện yêu đương nhảm nhí hiện giờ sẽ phá hỏng tương lai tươi sáng của con gái họ.

Ella không đủ mạnh mẽ để chiến đấu với ba má mình. Ella muốn chia tay. Paul không đủ mạnh mẽ để chiến đấu với Ella hòng cứu lấy tình yêu của hai người. Anh chỉ có một lựa chọn duy nhất: để Ella bước khỏi cuộc đời mình. Ella bị buộc đi du học ở nước ngoài. Vậy là hai người mất luôn liên lạc.

Đau đớn thật đó. Nhưng rồi mọi chuyện cũng qua.

Năm năm sau, lúc này cả hai người đều đã trưởng thành và tự lập, Ella vẫn còn độc thân và Paul thì có người yêu khác, Mary. Nhưng sâu thẳm tâm hồn, Paul chỉ yêu duy nhất một mình Ella thôi. Chỉ là, anh không có cơ hội để nói với cô điều đó.

Một lần, đang cùng Mary dạo phố, Paul vô tình trông thấy Ella. Cô thật sự chỉ đứng phía bên kia đường thôi. Chỉ cách anh có một sải chân. Trái tim anh như ngừng đập. Thật sự không rõ bản thân đang làm gì nữa, anh vùng người chạy băng qua đường, bỏ mặc Mary ở lại phía sau. Bần thần và ngơ ngẩn, anh đã không nhìn thấy một chiếc xe tải đang chạy tới.

Lúc Mary hét lên kinh hoàng cũng là lúc Ella quay người nhìn lại. Cô nhận ra khuôn mặt ấy, ánh mắt ấy. Trái tim cô cũng như ngừng đập.

Ella nhào vào đám đông đang tụ tập. Paul vẫn còn thở. Bên cạnh anh lúc này là Mary, đang nói trong nghẹn ngào: "Paul, anh không được bỏ cuộc... hãy gọi tên em, hãy gọi 100 lần, 1000 ngàn lần... được không anh? Đừng ngừng lại, gọi tên em... đừng nhắm mắt, anh... mở mắt ra nào và hãy gọi tên em..."

Paul được đưa đến bệnh viện. Cả Mary và Ella đều đi theo. Họ không biết nhau. Mỗi người đứng một góc, cúi đầu cầu nguyện.

Vị bác sĩ trở ra, đứng trước mặt Mary và nói: "Cô Ella, chúng tôi xin lỗi, anh ấy đã bỏ cuộc sau khi gọi tên cô được 157 lần. Chúng tôi đã tận hết sức."

Mary gục người khóc nức nở, cô không quan tâm đến chuyện vị bác sĩ ấy đã gọi nhầm tên.

Chỉ có Ella, người run rẩy quỵ ngã nơi góc phòng là thấu hiểu. Cô biết tại sao Paul ngừng lại ở lần thứ 157. Bởi vì đó là ngày họ chia tay nhau. Ngày 15 tháng 7. Năm năm, cô đã bỏ rơi tình yêu của mình đến 5 năm. Và bây giờ nỗi đau gấp ngàn lần ngày trước đang quật vào tim cô. Đau đớn.

Nếu bạn thực sự yêu một người, đừng rời bỏ anh/cô ấy. Không bao giờ rời bỏ. Bởi vì có thể bạn không biết được, tình yêu đó có ý nghĩa thế nào với người ấy đâu. Đôi khi nó có giá của cả một mạng người. Hãy trân trọng và giữ gìn tình yêu của mình. Chiến đấu vì nó. Và bạn sẽ không bao giờ hối hận.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:50 pm

Nếu muốn ly hôn, hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh

Vào ngày cưới của tôi, tôi đã ôm vợ trên đôi tay của mình. Xe đưa dâu dừng tại trước tổ uyên ương của chúng tôi. Đám bạn thân của tôi nhất quyết bắt tôi phải đưa nàng ra khỏi xe trên đôi tay của mình.

Do vậy, tôi đã bế nàng vào nhà. Lúc đó, nàng là một cô dâu tròn trĩnh và e thẹn, còn tôi là một chú rể rất sung sức và tràn trề hạnh phúc.

Nhưng đó là cảnh của mười năm trước. Những chuỗi ngày sau đó cũng giản dị như một cốc nước tinh khiết: chúng tôi có con, tôi bước vào thương trường và cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Khi của cải trong gia đình chúng tôi mỗi lúc một nhiều hơn cũng là lúc tình cảm giữa hai chúng tôi suy giảm dần.

Vợ tôi là một công chức nhà nước. Mỗi sáng chúng tôi cùng ra khỏi nhà với nhau và hầu như về nhà cùng một lúc. Con chúng tôi thì học tại một trường nội trú. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi nhìn bề ngoài hạnh phúc đến nỗi nhiều người phải ganh tị. Nhưng thật ra cuộc sống yên ấm đó gần như bị xáo trộn bởi những đổi thay không ngờ...

Dew đã bước vào cuộc đời tôi.

Đó là một ngày đầy nắng. Tôi đứng trước một ban công rộng lớn. Dew ôm vòng sau lưng tôi. Con tim tôi, một lần nữa, lại đắm chìm trong dòng suối yêu đương cùng nàng. Đây là căn hộ tôi mua cho cô ấy.

Dew nói: “Anh là mẫu đàn ông có sức cuốn hút với đàn bà nhiều nhất”. Câu nói của Dew đột nhiên nhắc tôi nhớ đến vợ mình. Hồi chúng tôi mới cưới, nàng nói: "Mẫu đàn ông như anh, khi thành đạt sẽ rất quyến rũ với phụ nữ". Nghĩ đến lời nói đó của vợ mình, tôi thoáng do dự. Tôi hiểu mình đang phản bội lại nàng. Nhưng tôi đã không thể cưỡng lại chính mình.

Kéo tay Dew sang một bên, tôi nói: “Em đi mua mấy món đồ nội thất nhé? Anh có vài việc phải làm ở công ty”. Hiển nhiên là nàng thất vọng rồi bởi vì tôi đã hứa sẽ cùng đi với nàng. Ngay lúc ấy, ý nghĩ phải ly hôn xuất hiện trong tâm trí tôi mặc dù trước đây ly hôn là một điều tưởng chừng không thể.

Nhưng tôi nhận ra khó mà mở lời với vợ về chuyện này. Cho dù tôi có đề cập nó một cách nhẹ nhàng đến đâu chăng nữa, cô ấy chắc chắn sẽ bị tổn thương sâu sắc.

Công bằng mà nói, cô ấy là một người vợ tốt. Tối nào, cô ấy cũng bận rộn chuẩn bị bữa ăn tối, trong khi tôi ngồi phía trước màn ảnh TV. Bữa ăn tối thường xong sớm. Sau đó, chúng tôi cùng xem TV. Không thì, tôi lại thơ thẩn bên máy tính, mường tượng thân thể của Dew. Đó là cách tôi thư giãn.

Một ngày nọ, tôi nửa đùa nửa thật nói với vợ tôi, “Giả dụ chúng ta phải ly hôn, em sẽ làm gì?”. Cô ấy nhìn chằm chặp tôi phải đến vài giây mà không nói lời nào. Hiển nhiên cô ấy tin rằng ly hôn là một cái gì rất xa vời với cô ấy. Tôi không hình dung được vợ tôi sẽ phản ứng thế nào một khi biết rằng tôi đang nói nghiêm túc về chuyện đó.

Luc vợ tôi bước vào phòng làm việc của tôi ở công ty thì Dew cũng vừa bước ra. Hầu như tất cả nhân viên ở văn phòng tôi đều nhìn vợ tôi với ánh mắt ra chiều thông cảm và cố giấu giếm chút gì đó khi nói chuyện với nàng. Vợ tôi dường như có nghe phong phanh vài lời bóng gió. Cô ấy chỉ mỉm cười dịu dàng với đám nhân viên, nhưng tôi đọc được nỗi đau trong đôi mắt ấy.

Một lần nữa, Dew lại nói với tôi: "Ninh, anh ly dị cô ấy đi? Rồi chúng mình sẽ cùng chung sống với nhau”. Tôi gật đầu. Tôi biết mình không thể chần chừ thêm được nữa.

Khi vợ tôi dọn ra bàn chiếc dĩa cuối cùng, tôi nắm lấy tay cô áy. “Anh có điều này muốn nói với em”, tôi nói. Cô ấy ngồi xuống, lặng lẽ ăn.

Tôi lại nhìn thấy nỗi đau trong đôi mắt nàng. Đột nhiên, tôi không biết phải mở miệng như thế nào. Nhưng tôi phải nói cho cô ấy biết những gì tôi đang suy nghĩ thôi. “Anh muốn ly hôn”. Cuối cùng thì tôi cũng đặt vấn đề hết sức nặng nề này một cách thật nhẹ nhàng.

Cô ấy tỏ ra không khó chịu lắm với lời tôi nói mà chỉ hỏi nhỏ “Tại sao?”. “Anh nói thật đấy”, tôi tránh trả lời câu hỏi của cô ấy. Cái gọi là câu trả lời của tôi đã khiến cô ta giận dữ. Cô ấy ném đôi đũa đi và hét vào mặt tôi “Anh không phải là đàn ông!”.

Đêm đó, chúng tôi không nói chuyện với nhau. Cô ấy khóc lóc. Tôi hiểu cô ấy muốn biết chuyện gì đã xảy ra với cuộc hôn nhân của chúng tôi. Nhưng tôi khó đưa ra được câu trả lời thỏa đáng bởi vì trái tim tôi đã nghiêng về Dew.

Trong tâm trạng tội lỗi tột cùng, tôi thảo đơn ly hôn ghi rõ cô ấy sẽ sở hữu căn nhà, chiếc xe hơi và 30% cổ phần trong công ty tôi. Nhìn lướt qua tờ đơn, cô ấy xé nó ra từng mảnh. Tôi cảm thấy tim mình đau nhói. Người phụ nữ chung sống với tôi suốt mười năm nay bỗng trở nên xa lạ chỉ trong một ngày. Nhưng, tôi không thể rút lại những lời đã nói.

Cuối cùng, điều tôi mong đợi đã đến. Cô ấy òa khóc trước mặt tôi. Tiếng khóc của cô ấy thực sự là liều thuốc an thần cho tôi. Ý định ly hôn dằn vặt tôi suốt nhiều tuần qua giờ đây dường như càng trở nên rõ rệt và mạnh mẽ.

Trời khuya, tôi về nhà sau tiệc chiêu đãi khách hàng. Tôi nhìn thấy vợ tôi đang cắm cúi viết tại bàn làm việc. Tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Nửa đêm, tỉnh giấc, tôi thấy cô ấy vẫn ngồi viết. Tôi trở mình và ngủ tiếp.

Vợ tôi đưa ra điều kiện ly hôn: Cô ấy không cần bất cứ thứ gì của tôi, nhưng tôi phải cho cô ấy thời gian một tháng trước khi chính thức ly hôn; và trong thời gian một tháng đó, chúng tôi phải sống với nhau một cuộc sống bình thường. Lý do chỉ đơn giản vì: tháng sau con trai của chúng tôi sẽ kết thúc kỳ nghỉ hè và cô ấy không muốn nó phải chứng kiến cuộc hôn nhân của chúng tôi đổ vỡ.

Cô ấy đưa cho tôi thư thỏa thuận cô ấy soạn sẵn và hỏi: “Anh còn nhớ em đã vào phòng cô dâu trong ngày cưới như thế nào không?”.

Câu hỏi này chợt làm sống tại trong tôi tất cả những kỷ niệm tuyệt vời ngày ấy. Tôi gật đầu và nói: “Anh còn nhớ”.

“Lúc đó, anh đã bế em trên đôi tay của anh”, cô ấy tiếp tục, “do vậy, em có một yêu cầu là anh phải bế em ra vào ngày chúng ta ly hôn. Từ giờ đến hết tháng này, anh phải bế em từ giường ngủ đến cửa nhà mình vào mỗi sáng”. Tôi mỉm cười đồng ý. Tôi biết cô ấy đang nhớ lại những chuỗi ngày ngọt ngào hạnh phúc và muốn cuộc hôn nhân của mình kết thúc lãng mạn.

Tôi kể cho Dew nghe về điều kiện ly hôn của vợ mình. Cô ấy cười to và cho rằng đó là một yêu cầu ngu xuẩn. “Cho dù cô ta có đưa ra mánh khóe gì chăng nữa, thì vẫn phải đối mặt với kết cục ly hôn mà thôi”, cô ấy nói một cách khinh bỉ. Lời nói đó của Dew ít nhiều khiến tôi cảm thấy khó chịu.

Vợ tôi và tôi đã không đụng chạm gì về thể xác kể từ khi tôi có ý định ly hôn. Chúng tôi đối xử với nhau như hai người xa lạ. Vì vậy ngày đầu tiên tôi bế cô ấy, cả hai chúng tôi tỏ ra khá lóng ngóng, vụng về. Đứa con trai vỗ tay theo sau chúng tôi: “Cha đang ôm mẹ trên tay”. Lời nói của con trẻ làm tim tôi đau nhói. Từ phòng ngủ đến phòng khách, sau đó mới đến cửa ra vào, tôi đã đi bộ trên mười mét với cô ấy trên tay. Cô ấy nhắm mắt và nói nhẹ nhàng, "Chúng ta sẽ bắt đầu từ hôm nay đừng nói gì cho con hay”. Tôi gật đầu và cảm thấy chút gì đổ vỡ. Tôi đặt cô ấy xuống ở cửa ra vào. Cô ấy đứng đó chờ xe buýt, còn tôi lái xe đến công ty.

Vào ngày thứ hai, chúng tôi “diễn” dễ dàng hơn. Cô ấy dựa vào ngực tôi. Chúng tôi quá gần nhau đến nỗi tôi có thể ngửi được mùi hương từ áo khoác của nàng. Tôi nhận ra rằng đã lâu lắm rồi tôi không nhìn kỹ người phụ nữ thân yêu của mình. Tôi nhận ra vợ tôi không còn trẻ nữa. Đã xuất hiện một vài nếp nhăn trên gương mặt của nàng.

Ngày thứ ba, cô ấy thì thầm vào tai tôi: "Vườn ngoài kia đang bị xói mòn đấy. Anh cẩn thận khi đi qua đó nghe".

Ngày thứ tư khi tôi nâng cô ấy lên, tôi có cảm giác chúng tôi vẫn còn là một đôi uyên ương khăng khít và tôi đang ôm người yêu trong vòng tay âu yếm của mình. Những tơ tưởng về Dew trở nên mờ nhạt dần.

Đến ngày thứ năm và thứ sáu, cô ấy tiếp tục dặn dò tôi vài thứ, nào là cô ấy để chiếc áo sơ mi vừa ủi ở đâu, nào là tôi phải cẩn thận hơn trong lúc nấu nướng. Tôi đã gật đầu. Cảm giác thân thiết, gần gũi lại trở nên mạnh mẽ nhiều hơn.

Nhưng tôi không nói với Dew về điều này. Tôi cảm thấy bế cô ấy dễ dàng hơn. Có lẽ mỗi ngày đều luyện tập như vậy đã làm tôi mạnh mẽ hơn. Tôi nói với cô ấy: “Có vẻ bế em không còn khó nữa”.

Vợ tôi đang chọn váy đi làm. Tôi thì đứng đợi để bế cô ấy. Cô ấy loay hoay một lúc nhưng vẫn không tìm ra chiếc váy nào vừa vặn cả. Rồi, cô ấy thở dài, “Mấy cái váy của em đều bị rộng ra cả rồi”. Tôi mỉm cười. Nhưng đột nhiên tôi hiểu rằng thì ra cô ấy đã ốm đi nên tôi mới bế cô ấy dễ dàng, chứ không phải vì tôi mạnh khỏe hơn trước. Tôi biết vợ mình đã chôn giấu tất cả niềm cay đắng trong tim. Tôi lại cảm thấy đau đớn. Theo phản xạ tự nhiên, tôi đưa tay chạm vào đầu cô ấy.

Đúng lúc đó, thằng con chúng tôi chạy đến "Cha à, đến giờ bế mẹ ra rồi" - nó nói. Đối với nó, hình như nhìn thấy cha bế mẹ ra đã là một phần tất yếu trong cuộc sống của nó rồi. Vợ tôi ra hiệu cho nó lại gần và ôm nó thật chặt. Tôi quay mặt đi vì sợ rằng mình sẽ thay đổi quyết định vào phút chót.

Tôi ôm cô ấy trong vòng tay, bước từ phòng ngủ qua phòng khách, qua hành lang. Tay cô ấy vòng qua cổ tôi một cách nhẹ nhàng và tự nhiên. Tôi ôm cô ấy thật chặt, tưởng tượng như chúng tôi đang trở về ngày tân hôn. Nhưng tôi thật sự buồn vì vợ tôi đã gầy hơn xưa rất nhiều.

Vào ngày cuối cùng, tôi thấy khó có thể cất bước khi ôm cô ấy trong vòng tay. Con trai chúng tôi đã lên trường. Vợ tôi bảo: “Thực ra, em mong anh sẽ ôm em trong tay đến khi nào chúng ta già". Tôi ôm cô ấy thật chặt và nói: "Cả em và anh đã không nhận ra rằng cuộc sống của chúng mình từ lâu đã thiếu vắng quá nhiều những thân mật, gần gũi".

Tôi phóng ra khỏi xe thật nhanh mà không cần khóa cả cửa xe. Tôi sợ bất cứ sự chậm trễ nào của mình sẽ khiến tôi đổi ý. Tôi bước lên tàu. Dew ra mở cửa. Tôi nói với cô ấy: “Xin lỗi, Dew, anh không thể ly hôn. Anh nói thật đấy”.

Cô ấy kinh ngạc nhìn tôi. Sau đó, Dew sờ trán tôi. “Anh không bị sốt chứ”, cô ấy hỏi. Tôi gỡ tay cô ấy ra. “Dew, anh xin lỗi”, tôi nói. “Anh chỉ có thể xin lỗi em. Anh sẽ không ly dị. Cuộc sống hôn nhân của anh có lẽ tẻ nhạt vì cô ấy và anh không nhận ra giá trị của những điều bé nhỏ trong cuộc sống lứa đôi, chứ không phải bởi vì anh và cô ấy không còn yêu nhau nữa. Bây giờ, anh hiểu rằng bởi anh đưa cô ấy về nhà, bởi cô ấy đã sinh cho anh một đứa con, nên anh phải giữ cô ấy đến suốt đời. Vì vậy anh phải nói xin lỗi với em”.

Dew như choàng tỉnh. Cô ta cho tôi một cái tát như trời giáng rồi đóng sầm cửa lại và khóc nức nở. Tôi xuống cầu thang và lái xe đến thẳng công ty.

Khi đi ngang tiệm hoa bên đường, tôi đặt một lẵng hoa mà vợ tôi yêu thích. Cô bán hàng hỏi tôi muốn viết lời chúc gì vào tấm thiệp. Tôi mỉm cười và viết “Anh sẽ bế em ra, vào mỗi sáng cho đến khi chúng ta già”.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:51 pm

Khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không?

Chàng trai và cô gái yêu nhau từ thời còn đi học. Cho đến khi hai người đều ra trường và đi làm, tình yêu của họ đã kéo dài được vài năm. Nếu nhìn từ bên ngoài, ai cũng thấy cô gái yêu chàng trai nhiều hơn anh yêu cô ấy rất nhiều. Đúng vậy.

Cô yêu anh sâu đậm và thắm thiết. Dường như cô coi anh là tài sản duy nhất đáng quý trong cuộc đời mình. Thậm chí còn quý hơn cả sinh mạng của bản thân.

Mỗi buổi sáng, cô đều thức dậy rất sớm mua đồ ăn sáng cho anh. Rồi khi trở về nhà, cô lại hâm nóng đồ ăn thật kỹ, vì sợ anh không ăn được sẽ đau bụng. Sau khi hâm nóng rồi, cô mới nhẹ nhàng gọi anh thức dậy. Còn anh, lúc nào cũng chỉ thức dậy trong cái mơ hồ khi nghe tiếng gọi của cô, vội vàng ăn sáng rồi đi làm. Ai cũng nghĩ rằng cô gái yêu chàng trai say đắm như vậy, vì anh mà làm nhiều như vậy, chàng trai sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Và rồi tình yêu của họ sẽ đi đến đích cuối cùng là một cuộc hôn nhân bền vững. Nhưng chỉ có khi hoạn nạn đến, người ta mới nhận ra đâu là tình yêu đích thực.

Một ngày kia, khi cô gái đi qua đường mua đồ ăn sáng cho chàng trai đã không may gặp tai nạn. Vì lúc đó, cô sợ anh muộn giờ đi làm, nên đã vội vã băng qua đường mà không để ý. Một chiếc xe ô tô đã đâm vào cô khiến cô bị thương nặng. Cô gái được đưa vào bệnh viện. Ở đó, các bác sĩ cho cô biết cô đã vĩnh viễn mất một cánh tay.

Chàng trai khi nghe tin cô gái gặp nạn phải vào viện, anh đã rất lo lắng. Ngày đầu tiên, anh mang một bó hoa hồng đến thăm cô, khi anh thấy cô nằm trên giường thiếu mất một cánh tay, khi được biết cô vĩnh viễn mất đi một cánh tay anh đã cực kỳ sửng sốt. Trong cái sửng sốt ấy dường như có xen lẫn chút sợ hãi. Rồi kể từ sau ngày hôm đó, những lần anh đến thăm cô trong bệnh viện thưa dần, và cuối cùng là không còn nữa.

Còn cô gái, ngày ngày vẫn ngóng đợi người yêu vào thăm mình. Trên đầu giường bệnh của cô, vẫn cắm bó hoa hồng mà ngày đầu tiên chàng trai mua tặng khi vào thăm cô. Và rồi trái tim cô cũng dần héo rũ theo năm tháng như những cánh hoa hồng kia. Đó là tình yêu sao? Cô gái đã vì chàng trai mà hi sinh rất nhiều thứ, cho đi rất nhiều thứ, và bây giờ cô phải trả giá bằng chính sinh mạng và cuộc sống của mình. Còn chàng trai, đến một vài lời an ủi, sự quan tâm tối thiểu dành cho cô cũng không có.

Cô đã khóc rất nhiều. Cô nhớ tới có một lần hai người cùng xem một bức tranh hoạt hình nước ngoài. Nội dung của bức tranh đó rất cảm động. Giữa một rừng cánh tay của những người đàn ông đang giơ lên, một người con gái cất tiếng hỏi: “Anh có thể ôm một bó hoa đứng chờ em ở trước cổng nhà dưới trời mưa không? Anh có thể nhận ra màu sắc chiếc áo bơi của em trong hàng trăm hàng nghìn người ở bãi biển không? Anh có thể thản nhiên giặt đôi tất cho em trước ánh mắt của bao nhiêu người không? Anh có thể nắm chặt tay em khi có đại nạn đến không?”. Trong bức tranh hoạt hoạ, rừng cánh tay thưa dần bớt. Cứ sau mỗi câu hỏi, những cánh tay vơi dần. Đến cuối cùng chỉ là một khoảng không trống rỗng.

Cô gái cảm thấy trái tim mình đau buốt. Giống như có trăm ngàn mũi kim đang chích vào khiến trái tim cô nhỏ máu. Chỉ vì câu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không thôi sao? Một câu hỏi thật giản đơn. Nhưng vì sao lại không ai làm được điều đó? Lẽ nào tình yêu lại nhỏ bé, lại yếu mềm đến thế, không thể vượt qua được một chút gian nan trắc trở, không thể kinh qua được sóng gió cuộc đời? Có bao nhiêu tình yêu chỉ có cầu vồng rực rỡ mà không có phong ba bão táp? Có bao nhiêu cuộc sống, chỉ có niềm vui mà không có đau khổ? Khi yêu, con người ta có thể nói đến hai từ “mãi mãi”, nhưng đến khi gặp gian nan, thì ai có thể làm được việc nắm chặt tay người mình yêu, nắm chặt lấy tình yêu mà mình đã từng vun đắp?

Bên tai cô gái, vẫn còn văng vẳng câu hỏi...

“Khi đại nạn đến,
anh có thể
nắm chặt tay em không?”
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:52 pm

Kết thúc một câu chuyện cổ tích

Chuyện kể rằng ở một xứ sở nọ có chàng hoàng tử và một nàng công chúa yêu nhau, chẳng may, công chúa lâm bệnh nặng mà chết.

Chàng hoàng tử rất đau khổ, mỗi ngày chàng đều đến thăm mộ nàng, ngồi bên cạnh mộ nàng mà tưởng nhớ nàng, mà tiếc nuối về kỷ niệm. Lạ lùng thay, chẳng lâu sau, trên mộ nàng mọc lên một bông hoa, một bông họa rất đẹp. Hoàng tử rất yêu bông hoa ấy, hằng ngày chàng vẫn đều đặn đến thăm mộ nàng công chúa và chăm sóc cho cây hoa nhỏ. Cây hoa ấy rất hạnh phúc và ngỡ rằng hòang tử yêu hoa vì hoa đẹp, hoa thơm. Bông hoa ấy đã đem đến cho mọi người bao điều tốt đẹp, vì cứ mỗi lần người nào được ngửi hương thơm từ nó thì đều thấy mọi buồn phiền của họ như tan biến.

Cảm động, trời ban cho hoa một điều ước. Bông hoa rất sung sướng, và đã tự nhủ với lòng rằng, sẽ dùng điều ước đó để được trở thành một cô gái xinh đẹp, xứng đôi cùng hoàng tử, vì từ lâu hoa đã yêu hoàng tử mất rồi. Hoa chỉ chờ khi bình minh ló dạng, một ngày mới bắt đầu, hoàng tử sẽ đến thăm hoa như mọi ngày chàng vẫn đến, và hoa sẽ biến điều ước của mình thành hiện thực. Kìa, những tia sáng đầu tiên báo hiệu một ngày mới, cái vóc dáng thân quen của hòang tử đang rõ dần, và hoa hồi hộp lắm, tối hôm qua, cây hoa ấy đã dựng lên biết bao hình ảnh lãng mạn trong tương lai giữa hoa và hoàng tử, điều ước đang dần trở thành hiện thực.

Ôi, nhưng sao hôm nay trông hoàng tử buồn, hoàng tử ủ rũ thế, chuyện gì đã xảy đến với chàng? Hoàng tử lại đến bên hoa và hôm nay, khác những hôm trước, chàng tâm sự. Hoa lẳng lặng lắng nghe, thì ra hôm nay là tròn một năm ngày công chúa chết, và hoàng tử đang nhớ về công chúa, đang kể những kỷ niệm đẹp mà hai người từng có bên nhau. Và hoa đau đớn nhận ra rằng, cái lý do duy nhất mà chàng yêu hoa, chăm sóc cho hoa từng ngày vì chàng nghĩ hoa là hiện thân của công chúa. Chàng không yêu hoa như mọi người vẫn yêu hoa, chàng không yêu hoa vì hoa đẹp, hoa thơm, chàng yêu hoa vì chàng xem hoa là hiện thân của công chúa. Hoàng tử đã không biết rằng hoa đã rất đau khổ khi biết sự thật đó, hoa không muốn làm vật thay thế.


Vì là truyện cổ tích nên có rất nhiều giai thoại khác nhau, sau đây là 3 kết thúc truyện:

+ Có người bảo rằng cái bông hoa bé nhỏ ấy đã quyết định một chuyện rất lớn lao, hoa đã hy sinh cái điều ước của mình để dành lại sự sống cho nàng công chúa, vì hoa muốn chàng hoàng tử được hạnh phúc bên người mình yêu. Chàng hoàng tử ấy đã rất vui mừng khi nàng công chúa sống lại, và hạnh phúc bên nàng công chúa ấy mãi mãi. Chỉ tội nghiệp cho cái bông hoa đáng thương ấy, hoa bị chàng bỏ rơi, không chăm sóc, không ngó ngàng, và hoa đã dần dần chết đi, hoa chết đi nhưng vẫn mãn nguyện vì dù sao chàng hoàng tử mà hoa yêu cũng đã được hạnh phúc.

+ Lại có người bảo rằng sau khi nghe những lời chàng hoàng tử tâm sự, bông hoa đã quyết định ước mình trở thành một cô gái thật giống với nàng công chúa, và sẽ được hòang tử xem hoa như hiện thân của công chúa, và hoa sẽ được bên người mình yêu suốt đời.

+ Và lại thêm người khác bảo rằng, hoa vẫn thực hiện điều ước của mình, vẫn biến thành một cô gái, nhưng lại không giống công chúa mà hoàng tử yêu, chỉ đơn giản là một cô gái mà thôi. Hoa đã dùng cái tình yêu mãnh liệt của mình dành cho chàng, cảm hóa chàng, giúp chàng hiểu được rằng quá khứ chỉ sẽ là quá khứ, là kỷ niệm và là ngày hôm qua, hãy quên đi quá khứ mà nhìn về hiện tại, tương lai. Hoa không cao thượng mà dùng điều ước của mình ước cô gái sống lại. Tình yêu không có sự chia sẻ, hoa muốn phấn đấu để dành được chàng, để dành được tình yêu cho mình.

Theo bạn, bạn sẽ chọn kết thúc nào?
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:53 pm

Yêu là gì?

Phải chăng là khi tim bạn đập nhanh, lòng bạn tay bạn ướt đẫm mồ hôi, giọng nói bạn phải chạy theo mới có thể bắt kịp với nhịp đập trái tim nơi lồng ngực?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là THÍCH.

Phải chăng là bạn không thể giữ cho mắt và tay bạn rời khỏi họ?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là SỰ THÈM MUỐN.

Phải chăng là bạn luôn hãnh diện và háo hức muốn khoe họ với mọi người vì họ rất tuyệt?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là MAY MẮN.

Phải chăng là bạn cần họ vì bạn biết họ đang có mặt bên cạnh bạn?
Đó chưa phải là yêu… Bạn cảm thấy như thế, bởi vì bạn đang CÔ ĐƠN.

Phải chăng là bạn ở bên cạnh họ vì đó là điều họ muốn?
Đó chưa phải là tình yêu… Chỉ là LÒNG TRUNG THÀNH.

Phải chăng là bạn ở bên họ vì vẻ bề ngòai của họ làm cho tim bạn đập nhanh hơn một nhịp?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là SỰ MÊ MUỘI.

Phải chăng là bạn tha thứ mọi lỗi lầm của họ vì bạn quan tâm họ?
Đó không phải là yêu… Đó là TÌNH BẠN.

Phải chăng là khi bạn nói với họ rằng họ là người duy nhất bạn nghĩ tới?
Bạn không yêu họ rồi vì… bạn đã NÓI DỐI.

Phải chăng là bạn cho họ những thứ bạn thích vì lợi ích của họ?
Đó chưa phải là tình yêu… Chỉ là LÒNG THẢO.


Thế nhưng…

Khi tim bạn vỡ vụn và đau nhói những lúc họ buồn...
Đó mới là YÊU.

Khi những người khác dù có thu hút bạn, nhưng bạn vẫn ở lại bên cạnh họ một cách không hối hận…
Đó mới là YÊU.

Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ vì bạn biết đó là một phần tính cách của họ…
Đó mới là YÊU.

Khi bạn khóc vì những nỗi đau của họ, dù là nhiều lúc đối với những nỗi đau đó, họ còn cứng cỏi hơn cả bạn nữa…
Đó mới là YÊU.

Khi bạn cảm thấy như ánh mắt của họ nhìn thấu tim bạn, chạm vào tâm hồn bạn một cách sâu sắc đến đau lòng…
Đó mới là YÊU.

Phải chăng bạn bằng lòng đưa trái tim, cuộc đời, sự sống cho họ chứ?
Nếu có thì đó là YÊU.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:53 pm

Ngụ ngôn về những giọt nước mắt

Cô vẫy đôi cánh trong suốt, nhẹ nhàng bay khỏi thiên đường. Ánh nắng ban mai ấm áp xuyên qua thân thể trong suốt của cô, không hắt bóng xuống mặt đất. Cô bay qua những cánh đồng lúa xanh ngát, vàng ươm, những bãi biển đầy người, đầy màu sắc và tiếng động, những ngọn núi cao phủ màu xanh ngắt của cây cỏ, những dòng sông màu sắc khác nhau uốn lượn như những dải lụa mềm mại, những thành phố với những con đường thẳng tắp, vuông góc như bàn cờ, đầy những tòa nhà cao tầng, nhìn từ trên cao giống nhau đến không phân biệt được.

Cô bay vòng quanh cuộc sống, lắng nghe tiếng không gian và thời gian lao xao quanh mình. Thỉnh thoảng, cô gặp những thiên thần khác cũng đang dạo chơi trong cuộc sống trần thế giống như cô. Họ chào nhau bằng vũ điệu của những thiên thần, và cười với nhau những nụ cười thiên sứ.

Cơn mưa ập đến thật bất ngờ khi cô đang bay ngang một thành phố. Những hạt mưa xuyên qua thân thể trong suốt của cô, rơi xuống đất không để lại dấu vết. Gió thổi những vạt áo trong veo bay lất phất trong mưa. Cô chẳng bị ướt, cũng chẳng mệt mỏi vì chặng đường vừa đi qua, vì cô là một thiên thần, nhưng thấy mọi người trên mặt đất lao xao chạy vào trú mưa dưới một mái hiên rộng, cô cũng bay theo, xếp cánh đậu trên một chiếc lá. Thân thể trong suốt của cô không có trọng lượng, cô đâu có bị tác động của lực hút trái đất như con người.

Chẳng có ai biết đến sự hiện diện của cô bên cạnh họ, họ nói cười, đùa giỡn, hoặc im lặng nhìn ra cơn mưa. Trời đang ngả dần về chiều. Cơn mưa làm buổi chiều đến sớm hơn.

Cô nhìn vào ngôi nhà nhỏ đang hắt ra ánh sáng vàng ấm áp trong buổi chiều mưa lạnh bằng đôi mắt trong suốt của mình. Căn phòng nhỏ gọn gàng ngăn nắp, có lọ hoa tươi, có những con búp bê bằng pha lê xinh xắn chưng trong tủ kính, có chiếc phong linh treo ở cửa sổ reo lanh canh trong cơn gió nhẹ lùa ngang. Trong gian phòng đó có hai người, một người đàn ông và một người đàn bà. Người đàn ông cao lớn, trắng trẻo, đôi mắt sâu với cái nhìn hun hút. Người đàn bà mảnh mai, xinh đẹp, dáng dấp đài các. Những câu trao đổi giữa họ gay gắt và giận dữ. Cơn mưa lạnh chiều tàn hình như chẳng làm dịu được không gian nóng bỏng trong căn phòng nhỏ chỉ có hai người. Mà không phải, còn một người thứ ba ở đó nữa, một đứa bé trai khoảng bốn năm tuổi, gương mặt giống bố như tạc. Nó ngồi thu mình trong một góc phòng. Cô nhẹ nhàng bay đến cạnh nó. Nó đang khóc, những giọt nước mắt lăn dài trên má nó, nhưng nó chùi đi bằng vai áo và mím chặt môi cố nén những tiếng nức nở. Chẳng ai chú ý đến nó, ngoài cô, nên chắc cũng chẳng ai biết nó đang khóc, ngoài cô.

Cô nhìn vào trái tim người đàn bà. Ở đó đang đỏ rực cơn giận dữ và hờn ghen. Màu đỏ như lửa ánh lên rực rỡ trên ánh mắt, trên đôi má chị, thiêu cháy những suy nghĩ trong veo của chị và làm cong vênh những lời nói thoát ra từ đôi môi chị.

Cô nhìn vào trái tim của người đàn ông. Ở đó trắng xoá những cơn sóng của ký ức. Cô thấy bóng dáng một người con gái trên những cơn sóng đó, trẻ trung và nồng ấm sự sống, nụ cười tràn ra trên mắt trên môi. Cô gái đó chính là cô, chẳng phải trong suốt như bây giờ, là cô của một tiền kiếp là con người với những vui sướng và buồn đau. Cô nhận ra anh, bằng giác quanh trong suốt của một thiên thần, và bằng cả ký ức mà cô đã gói ghém mang theo trong cái ngày cô trở lại thế giới của những thiên thần.

Anh là chàng trai nổi tiếng nhất trường đại học vì thành tích học tập và thành tích thể thao trong đội bóng rổ của trường, từ lúc anh còn là sinh viên cho đến khi đã tốt nghiệp và thành giảng viên của trường. Những cô bé sinh viên năm đầu mới vào trường thường được nghe những chị sinh viên lớp trên kể về anh với vẻ ngưỡng mộ không cần giấu giếm. Không ít người trong số các cô mơ đến chuyện sở hữu trái tim của anh. Anh nhận được vô số những thư làm quen. Anh là người bạn tốt của tất cả, nhưng hình như không là sở hữu thật sự của ai cho đến ngày anh gặp cô. Lúc đó, cô là bạn của một người bạn có quen với một người bạn của anh. Cái quan hệ xa lắc đó giúp họ làm quen với nhau trong một buổi chiều chủ nhật mưa lất phất ,mấy người bạn quen điện thoại í ới rủ nhau đi uống cà phê nghe nhạc tiền chiến ở một quán sân vườn nổi tiếng, xa thành phố đến vài chục cây số. Sau này, khi đã là người yêu của nhau, anh thường kể cho cô nghe cái cảm giác của anh khi lần đầu tiên thấy cô ở quán cà phê đó. Anh ngồi trong quán trước khi cô đi cùng người bạn đến. Cô như từ cơn mưa lạnh bước ra, mang vào ngôi quán tịch mịch và vào cả trái tim kiêu ngạo của anh cơn gió rực rỡ màu áo đỏ và rộn ràng âm thanh của những tiếng cười giòn tan như thủy tinh.

Cô làm quen với những người chưa quen một cách dễ dàng đến bất ngờ, và trái tim anh đập những nhịp khác thường khi bắt gặp nụ cười của cô tràn ngập trên môi, trên mắt lúc anh vô tình nhìn thấy cô nghiêng đầu, hát ngân nga theo tiếng nhạc một bài hát mà anh yêu thích bằng cái giọng hát trong vắt, lanh canh như tiếng trẻ con. Cô đã bước vào cuộc đời anh một cách đầy màu sắc và âm thanh như vậy, và ở lại đó, trở thành một nửa của anh, thành bầu trời của anh, thế giới của anh, niềm vui, nỗi buồn của anh. Mỗi ngày, anh tìm thấy một điều bất ngờ ở cô, khám phá thêm một chút về tâm hồn cô, và không ít lần kêu lên em chẳng phải là người đâu, em là thiên thần hay yêu tinh gì đó mới đúng. Cô thông minh, ham học, hiểu biết nhiều, đôi lúc cứng rắn và quyết đoán đến mức khắc nghiệt nhưng đôi khi lại nhạy cảm, mỏng manh, yếu đuối và hay khóc nhè, hay hờn giận như một đứa trẻ. Ở cạnh cô, cuộc sống của anh có khi giòn tan tiếng cười, có khi ào ào công việc, có khi dịu dàng những giọt cà phê, có khi ướt sũng cơn mưa trái mùa đỏng đảnh giận hờn… Và không ít lần, anh rùng mình linh cảm về một sự chia xa nào đó.

Trước ngày sinh nhật hai mươi bốn tuổi của cô chỉ một ngày, cô rủ anh và vài người bạn đi về một vùng quê nghèo để tham gia công tác từ thiện. Họ vẫn cùng nhau đi những chuyến đi như vậy, nhưng lần này anh bận công việc ở trường nên để cô đi một mình cùng mấy người bạn. Tai nạn xảy ra trên đường về. Và cô đã rời xa anh vĩnh viễn, không kịp dặn dò anh một lời, không kịp nhận món quà sinh nhật anh đã mua cho cô, một bức tượng thiên thần mang đôi cánh trên lưng bằng pha lê. Anh giữ món quà đó lại bên mình suốt những tháng ngày sau đó. Những ngày sinh nhật của cô, anh một mình mang theo bức tượng pha lê tìm về ngôi quán năm xưa – nơi anh gặp cô lần đầu, lặng lẽ ngồi trong những hoài niệm cũ.

Thời gian trôi đi xoá dần nỗi đau của anh. Rồi anh cũng lập gia đình với một người con gái khác, có một đứa con trai, nhưng bức tượng thiên thần pha lê và những ký ức về cô vẫn luôn được anh nâng niu gìn giữ. Vợ anh là một người phụ nữ tốt, xinh đẹp và đảm đang, đơn giản và bình lặng từ nếp suy nghĩ đến cuộc sống thực tế. Chị biết về cô qua những lời kể sơ sài của anh. Với chị, cô là một điều gì đó không quan trọng lắm, vì cô đã chết còn chị thì đang sống, vì cô là quá khứ còn chị là hiện tại, vì cô chỉ là người yêu cũ, còn chị là vợ… Cho đến cái ngày chị làm vỡ bức tượng của anh. Chưa bao giờ chị thấy anh giận dữ đến thế. Những lời nói và cơn giận thái quá của anh làm chị nhận ra tình yêu bất diệt mà anh dành cho cô. Ngọn lửa ghen hờn trong tim chị cháy bùng lên. Họ đã dằn vặt nhau và dằn vặt mình trong suốt thời gian qua. Hình bóng của cô lẩn quẩn giữa họ, vô hình nhưng rõ ràng và vĩnh hằng.

Cô im lặng nhìn anh, nhìn chị, rồi nhìn đứa con trai bé nhỏ đang ngồi trong góc phòng khóc thút thít. Trái tim thiên thần trong suốt của cô đau nhói. Trong suốt thời gian qua, cô đã luôn mong rằng mình sẽ tồn tại mãi trong ký ức của anh, bất chấp thời gian và khoảng cách giữa hai thế giới như cô đã luôn nhớ anh đến cháy lòng, và luôn nghĩ đến ngày mình sẽ trở về trần thế, lẩn quẩn bên anh với đôi cánh trong suốt của mình. Bây giờ, cô nhận ra rõ ràng hơn bao giờ hết rằng họ không thể còn nhau nữa. Quá khứ đã đi qua, và chỉ cần anh thôi nhớ về cô, sẽ có đến ba trái tim được giải thoát khỏi buồn đau.

Cô bước đến bên người phụ nữ, nhẹ nhàng xoa bàn tay trong suốt của mình lên trái tim đỏ rực của chị, làm nguội đi những hờn ghen đang bừng lên trong tâm hồn chị. Rồi cô bước đến bên anh, bàn tay trong suốt của cô run run xóa đi những hình ảnh của cô trong ký ức của anh. Cô hôn lên trán đứa bé đang ngồi ôm gối nén khóc trong góc phòng bằng đôi môi trong suốt của mình, rồi vỗ cánh bay vào bóng đêm. Cô mải miết bay trở lại thiên đường. Cô sẽ không bao giờ được trở về trần thế nữa, cái trần thế có người đàn ông cô yêu tha thiết, vì cô đã dám can thiệp vào cuộc sống của người trần gian bằng phép thuật của mình.

Buổi sáng, ba người sống trong ngôi nhà nhỏ cùng bước ra hiên. Cơn mưa đã tạnh, trên những chiếc lá cây trước nhà còn đọng những giọt nước trong suốt, lấp la lấp lánh như những giọt nước mắt. Người đàn ông nhớ về những giọt nước mắt của vợ mình. Người phụ nữ nhớ về giọt nước mắt của đứa con trai. Chẳng ai trong số họ nghĩ rằng đó là những giọt nước mắt của một thiên thần trong suốt đến từ một thiên đường xa xôi.

Khi yêu bằng trái tim con người, tình yêu đó có khi làm đau người khác. Nhưng khi yêu bằng một trái tim thiên thần, tình yêu đó chỉ có thể làm đau chính mình. Có điều là trái tim thiên thần vốn trong suốt nên chẳng có ai nhìn thấy được niềm đau đó, và vì vậy người ta thường cho rằng đã là thiên thần thì chẳng bao giờ biết đến buồn đau.
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Henry_Prince
Trial Mod
Trial Mod
Henry_Prince


Nam
Tổng số bài gửi : 293
Birthday : 25/03/1995
Age : 29
Đến từ : Wall Street_ NewYork City_ America
Registration date : 14/12/2008

LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 2:54 pm

Phải lòng em

Năm học lớp 10.
Ngồi trong lớp học Anh văn, tôi chăm chú nhìn cô bé cạnh bên. Em là người mà tôi luôn gọi là BẠN TỐT NHẤT. Tôi chăm chú nhìn mái tóc dài và mượt của em và ước gì em là của tôi. Nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Sau buổi học, em đến gần và hỏi mượn tôi bài học em nghỉ hôm trước. Em nói: "Cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Năm học lớp 11.
Chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là em. Em khóc và thút thít về cuộc tình vừa tan vỡ. Em muốn tôi đến với em, vì em không muốn ở một mình, và tôi đã đến. Khi ngồi cạnh em trên sofa, tôi chăm chú nhìn đôi mắt ướt nước của em và ước gì em là của tôi. Sau hai tiếng đồng hồ, cùng bộ phim của Drew Barrymore và ba túi khoai tây rán, em quyết định đi ngủ. Em nhìn tôi, nói: "Cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Năm cuối cấp.
Vào một ngày trước đêm khiêu vũ dạ hội mãn khóa, em bước đến tủ đựng đồ của tôi. "Bạn nhảy của em bị ốm", em nói, "Anh ấy sẽ không khỏe sớm được và em không có ai để nhảy cùng. Năm lớp 7, chúng mình đã hứa với nhau là nếu cả hai đứa đều không có bạn nhảy, chúng mình sẽ đi cùng nhau như NHỮNG NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT." Và chúng tôi đã làm như thế. Vào đêm dạ hội, sau khi tiệc tan, tôi đứng ở bậc tam cấp trước cửa phòng em. Tôi chăm chú nhìn em khi em mỉm cười và nhìn bóng tôi trong đôi mắt lấp lánh của em. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không nghĩ về tôi như thế và tôi biết điều đó. Rồi sau, em nói: "Em đã có giờ phút vui vẻ nhất, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Ngày tốt nghiệp.
Từng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp. Tôi ngắm nhìn hình dáng tuyệt vời của em nổi lên như một thiên thần trên sân khấu khi nhận bằng tốt nghiệp. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Trước khi mọi người trở về nhà, em tiến về phía tôi trong áo khoác và mũ, khóc khi tôi ôm em. Rồi sau, nhấc đầu lên khỏi vai tôi, em nói: "Anh là BẠN TỐT NHẤT của em, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Vài năm sau.
Giờ đây, tôi đang ngồi trong băng ghế dài trong nhà thờ. Cô bé ấy đang làm lễ kết hôn. Tôi nhìn em khi em nói: "Tôi hứa!" và bắt đầu một cuộc sống mới, với một người đàn ông khác. Tôi muốn em là của tôi nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Nhưng trước khi lên xe đi, em đến gần tôi và nói: "Anh đã đến, cảm ơn anh!" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Lễ tang.
Đã nhiều năm trôi qua, tôi nhìn xuống chiếc quan tài chứa bên trong cô bé đã từng là BẠN TỐT NHẤT của mình. Trong buổi lễ, người ta đã tìm thấy quyển nhật ký của em trong suốt những năm trung học. Và đây là những gì em viết: "Tôi chăm chú nhìn anh và ước gì anh là của tôi nhưng anh không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Tôi ước anh nói với tôi rằng anh yêu tôi. Tôi ước mình cũng có thể làm được điều đó… Tôi chỉ nghĩ một mình và khóc.

Em yêu anh em yêu anh em yêu anh…"
Về Đầu Trang Go down
http://wonderfull.blogtiengviet.net
Sponsored content





LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >   LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE > - Page 5 Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
LOVE CLUB < dành cho những j` liên quan đến chữ LOVE >
Về Đầu Trang 
Trang 5 trong tổng số 6 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next
 Similar topics
-
» Club dành cho những ai cần và mún cho lời khuyên
» Xem giờ sinh liên quan tới tính cách của mọi người nà!
» Short dành cho “Những cô gái chân… không dài”
» Ngôn ngữ quán bia
» DÀNH CHO CẶP ĐÔI

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Welcom to [A]nimal [F]amily :: ..:[A]nimal [F]amily:.. :: Câu Lạc Bộ-
Chuyển đến