Cô ấy giờ đây đã đi rồi. Sẽ chẳng còn ai bên nó nghe nó khóc, chẳng còn ai ngồi nghe nó tâm sự, chẳng còn ai ôm nó dỗ dành. Lòng nó đang rối bời thì bỗng bên ven đường vang lên một bài hát ...
Cả mấy ngày nay, trời đều mưa, những cơn mưa dai dẳng cũng đủ làm lòng nó nguôi ngoai chút đỉnh.
Mưa...
Mọi người hối hả, chỉ mình nó lặng lẽ với những bước đi vô hồn. Nó không cần biết nó đang đi đâu, chỉ biết trong đầu nó bây giờ trống rỗng. Rùng mình, Không phải bởi cái lạnh mà nó cảm thấy cái nỗi cô đơn bất chợt đang bao quanh lấy nó. Ngày xưa, mỗi khi vui, khi buồn, nó đều đến tìm cô...
Cô gái là người nó yêu quý nhất, chỉ mình cô ngồi nghe nó nói chuyện, quan tâm, lo lắng cho nó. Ngày đó nó còn ngu ngơ nên suy nghĩ của nó còn trẻ con lắm. Mỗi khi nó kể chuyện,cô lại cười. Nó nghĩ là cô đang cười nó, cười cái ngu ngơ của tuổi mới lớn, lãng mạn nhưng cũng rất "lãng xẹt". Thế nhưng nó vẫn thích kể, bởi nó thích cô cười. Những lúc đó nó cảm thấy bên cô thật ấm áp, dễ chịu và một cảm giác nó không thể diễn tả được.
Nhưng chợt một ngày
Người ra đi...
Sẽ chẳng còn ai bên nó nghe nó khóc, chẳng còn ai ngồi nghe nó tâm sự, chẳng còn ai ôm nó dỗ dành. Lòng nó đang rối bời thì bỗng bên ven đường vang lên một bài hát ...Soledad....
Nhưng giờ khắc này, từng giai điệu buồn lắng đọng trong lòng nó, đưa nó về với ngày xưa, về với cô gái.This my girl.....
"If only you could see the tears in the world you left behind
If only you could heal my heart just one more time
Even when I close my eyes
There's an image of your face
And once again I come to realize
You're a loss I can't replace..."
Giá như lúc này cô thấy được những giọt lệ đang tuôn rơi trong mắt nó. Giá như cô có thể chữa vết thương lòng của nó thêm một lần nữa. Giờ đây trong tim nó chỉ có mỗi bóng hình khuôn mặt cô Bởi cô là sự mất mát mà nó không thể nào tìm lại được...
"...Soledad
It's a keeping for the lonely
Since the day that you were gone
Why did you leave me
Soledad
In my heart you were the only
And your memory lives on
Why did you leave me
Soledad..."
Cô độc, trống trải! Tại sao chứ Tại sao hả Tại sao? Tại sao... Hàng ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu. Em giờ ở nơi nào, sao cứ mãi im lặng thế?
Nó đang chờ, mỏi mòn, chỉ một câu trả lời thôi
Nói đi em...
Giá như em thấy được những giọt lệ
Trong thế giới mà em đã ra đi
Giá như em có thể hàn gắn lại trái tim anh
Dù chỉ một lần thôi
Ngay cả khi anh nhắm mắt lại
Hình bóng em vẫn hiện lên trong anh
Và một lần nữa anh lại nhận ra
Anh đã mất em không gì thay thế được
[